Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1185: Chờ người cuối cùng đến.



Lúc này, một “ngọn núi” sừng sững đã được dựng lên ở đó.

Hứa Mộc Tình cuối cùng cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Đột nhiên, cô cúi đầu, nhe hai hàm rằng trắng như vỏ sò.

Sau đó, cắn mạnh vào môi của Lý Phong.

“Ai ya!”

Kèm theo đó là tiếng kêu than của Lý Phong.

Anh đột nhiên mở rộng vòng tay mạnh mẽ của mình, ôm chặt cơ thể mềm mại và ấm áp của Hứa Mộc Tình vào lòng.

“Đồ xấu xa! Anh có biết vừa nãy anh làm em sợ chết khiếp không?”

Hứa Mộc Tình đấm nhẹ vào ngực Lý Phong.

“Ai ya!”

Lý Phong kêu lên một tiếng.

“Vợ, em làm anh đau”.

Hứa Mộc Tình hờn dỗi nói: “Em còn muốn dùng búa đánh chết anh đấy”.

Lý Phong mân mê đôi môi đỏ mọng và gợi cảm của Hứa Mộc Tình, cười nói: “Em không nỡ đâu”.

“Được rồi, không đùa với anh nữa, không phải nói quay quảng cáo sao, đi đâu hết rồi?”

Lý Phong lúc này mới nói với Hứa Mộc Tình: “Bọn họ đều đi hết rồi, quảng cáo đã quay xong từ lâu rồi”

Hứa Mộc Tình ngây người ra một lúc: “Bọn họ đều đi rồi? Không phải nói để em thay cô Cố sao?”

“Nhân viên đi đâu hết rồi?”

“Ừm, anh đã điều động toàn bộ người trong bán kính mười km đi hết rôi”.

“Những hộ dân sống ở gần đây, cho mỗi một hộ 20.000 nhân dân tệ để đi chơi”.

“Đúng là người nhiều tiền". Hứa Mộc Tình hờn dỗi nhìn Lý Phong.

“Ai ya, tự mình hưởng thụ không bằng cùng mọi người hưởng thụ, dù sao chồng em cũng là người có tiền, tiêu mãi cũng không hết”.

Nói xong, Lý Phong ôm chặt Hứa Mộc Tình lăn qua lăn lại trên bãi cát mềm mại.

Ban đầu Hứa Mộc Tình nghĩ rằng Lý Phong đang đùa mình.

Nhưng ngay sau đó, cô phát hiện ra rằng Lý Phong không biết xấu hổ đang lợi dụng cô bằng cách này.

“Ôi, vợ ơi, hai mảnh vải trên ngực em đẹp quá, có bị cộm không, nào, để anh cởi giúp em nhé”.

“Đáng ghét, không cộm chút nào đâu nhé”.

“Vậy sao lại cứng thế này nhỉ?”

“Huh, anh không được chạm vào!”

Giọng nói ngọt ngào.

“Đáng ghét, anh đừng có lợi dụng em”.

“Ha ha, vợ mình mà không tranh thủ lợi dụng thì đúng là tên khốn nạn”.

Tiếng cười đắc ý của Lý Phong vang vọng khắp bãi biển rộng lớn này.

Chương 242: Hai lần

Lúc này, trung tâm vận tải hành khách Đông Hải.

Một nhóm nam nữ xuống xe, lần lượt bước ra ngoài.

Một số người trong số này đã lên xe buýt.

Một số bắt taxi.

Một số chọn đi bộ.

Bọn họ nhanh chóng tách ra.

Nửa tiếng sau, mười mấy người đến nhà kho của một cửa hàng kim khí.

Chờ người cuối cùng đến.

Một thanh niên dẫn đầu cởi mũ, lạnh lùng hỏi: “Mọi người đã đến đủ hết chưa?”

Tên nhỏ con bên cạnh, hai con dao ngắn gắn ở thắt lưng, lạnh lùng phun ra mấy chữ: “Đến đủ rồi”.

Người đàn ông dẫn đầu liếc nhìn mọi người xung quanh.

Hắn lấy ra một phong bì và đặt một vài bức ảnh lên bàn.

“Những người trong ảnh đều phải đặc biệt quan tâm chú ý”.

“Đặc biệt là người đàn ông tên Lý Phong này”.

“Theo tình báo, thực lực của hắn không hề yếu, có thể đến từ gia tộc lớn ở phía Nam.

Mọi người gật đầu, hắn tiếp tục nói.

“Nhiệm vụ lần này rất đơn giản, khiến đất Đông Hải nhỏ bé này chìm trong hỗn loạn”.

“Tiếp sau đó cứ ba người một nhóm, sử dụng những kỹ năng tốt nhất của mọi người để phá hủy thành phố sạch đẹp này”.

“Hãy biến thành phố này trở nên bẩn thỉu và hôi hám!”