Còn có Vương Tiểu Thất khiêm tốn đứng sau. Ngô Hải thấy những người này rất lạ, liền hỏi: “Từ đâu tới?” Lý Nhị Ngưu: “Từ Đông Hải tới”. Tang Cẩu: “Hố đã đào xong rồi”. Vương Tiểu Thất: “Tiễn chúng mày lên đường!” Dương Thiện Tề: “......” Thấy Dương Thiện Tề không lên tiếng, Vương Tiểu Thất dùng cùi trỏ huých vào người hắn: “Này Dương Thiện Tề, nói cho đàng hoàng nhé!” Dương Thiện Tề nghĩ một hồi, hắn thật sự không nghĩ ra được câu gì. Nói cũng không xong. Lập tức xông lên cùng các thành viên trong đội. “Giết!” Lúc này, Dương Thiện Tề đang ngậm chặt miệng đột nhiên gầm lên một tiếng. “Giết!” Máu bắn tung tóe, tiếng hét vang trời! “Ha ha ha! Bọn tao còn chưa tới đó, chúng mày đã tự daaxnn xác đến! Các anh em, mau chặt xác chúng cho tôi!” Chiến! Chiến đấu ác liệt! Vừa mới bắt đầu. Thắng bại đã rõ! Nhà họ Ngô với lợi thế tuyệt đối về số lượng. Nhưng toàn bộ bị đánh bại! Lũ lượt ngã xuống như rơm rạ! Cười, bọn chúng không thể cười được nữa. Khóc, bọn chũng không có thời gian lau nước mắt. Kêu gào thảm thiết! Tiếng hét ai oán! Nhóm người do Lý Nhị Ngưu đưa tới chính là đội quân tinh nhuệ nhất trong số những người tinh nhuệ! Ba người bọn họ chiến đấu, xếp thành đội hình tam giác này đến tam giác khác, như một con dao sắc nhọn đâm thẳng vào kẻ thù ở phía trước. Bọn họ bất khả chiến bại! Bọn họ không chút sợ hãi! Tuy nhiên, Ngô Hải nhàn nhã ngồi trên ghế nhìn đám đàn em từng người từng người bị đánh ngã. Hắn vắt chéo hai chân, mặt không cảm xúc. Lúc này, ánh mắt hắn tập trung vào chiếc Mercedes-Benz màu trắng ở đằng xa. Một người bước xuống xe. Lý Phong! Anh vừa xuất hiện, Ngô Hải lập tức bật dậy. “Ha ha, nhân vật chính cuối cùng cũng đến!” “Nếu mày đã nóng lòng muốn chết thế, vậy tao sẽ cho mày toại nguyện!” Ngô Hải đột nhiên nhảy lên cao. Xuyên qua khoảng trống trên đầu mọi người”. “Bụp!” Chương 237: Giết hết không bỏ sót một ai “Ồ! Đến rồi!”, trong đám người, đột nhiên vang lên tiếng cảm thán của một tên đàn em.