Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1448



Chương 1448

Lâm Tiêu nhìn Nam Khuê, vô cùng khẳng định, nghiêm túc lặp lại lần nữa: “Thiếu phu nhân, là thật, chúng tôi tìm được tổng giám đốc Lục rồi!”

“Anh ấy…”

“Anh ấy ở đâu?”

Vì quá kích động, cũn vì quá hưng phấn mà Nam Khuê cố gắng mấy lần mới có thể nói xong câu.

“Lâm Tiêu, mau, mau dẫn tôi đi gặp anh ấy.”

“Tôi muốn gặp anh ấy.”

Giọng Nam Khuê như khàn đi khi nói câu này.

Vì quá kích động nên người cô không ngừng run rẩy.

Đông Họa nắm lấy tay cô: “Khuê Khuê, cậu bình tĩnh một chút, cậu yên tâm đi, đã tìm được tổng giám đốc Lục rồi, sẽ không mất dấu nữa.”

“Cậu đừng gấp, chúng ta có thể lập tức đến gặp anh ấy.”

“Họa Họa, cậu nói đúng, mình không thể quá gấp gáp được. Đúng rồi, cậu nói đúng, mình phải sửa sang lại một chút.”

Nam Khuê quay người nhìn về phía Lâm Tiêu và Chu Tiễn Nam: “Hai người đợi tôi một chút có được không?”

Nói xong cô nhanh chóng nắm tay Đông Họa đi vào nhà vệ sinh.

Cô khẩn trương nói: “Họa Họa, túi trang điểm, cậu có mang theo túi trang điểm không?”

“Mình có mang theo.”

“Mau, cậu lấy ra cho mình mượn đi. Đã lâu không gặp, mình béo lên rất nhiều, hơn nữa hôm nay mình cũng không có trang điểm, mình không xinh đẹp chút nào, sao mình có thể gặp anh ấy trong bộ dạng này được?”

“Không được, mình muốn thay đổi một chút, mình nhất định phải thật xinh đẹp xuất hiện trước mặt anh ấy.”

Vì quá kích động nên lúc Nam Khuê trang điểm làm rơi chì kẻ mày mấy lần, lúc lấy phấn lót tay cô cũng không ngừng run rẩy.

Đông Họa không nhìn được nữa, cô ấy nói: “Khuê Khuê, cậu hít thở sâu rồi ngồi xuống đi, mình trang điểm cho cậu.”

“Được, cảm ơn Họa Họa.”

Ngoài cửa, Lâm Tiêu và Chu Tiễn Nam tôi nhìn anh anh nhìn tôi.

Vẻ mặt của hai người lại vô cùng u sầu.

“Cảnh sát Chu, chuyện của tổng giám đốc Lục có nên nói cho thiếu phu nhân biết không?” Lâm Tiêu vừa khó khăn vừa do dự nói.

Chu Tiễn Nam nhíu mày, hít một hơi thuốc, anh ấy yên lặng một lúc lâu.

Lúc lâu sau anh ấy mới trả lời: “Chuyện này để cô ấy tự đối mặt thì tốt hơn.”

“Được.”

Khoảng hơn mười phút sau, Nam Khuê từ trong bước ra.

Cô vừa ra đã không đợi kịp nữa mà đi về phía hai người: “Tôi xong rồi, mau dẫn tôi đến gặp anh ấy đi!”