Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1452



Chương 1452

Cố Mạc Hàn?

Đúng là một cái tên hoàn toàn mới.

Thế nhưng người trước mắt là người đã bên cạnh cô vô số ngày đêm, thậm chí còn ôm cô ngủ không biết bao tối, sao cô có thể nhận nhầm người ôm mình vào lòng được chứ?

Đừng nói là anh vẫn giống ngày trước như đúc, cho dù bề ngoài anh có thay đổi thì cô cũng nhất định nhận ra được.

Thấy Nam Khuê cười một cách thương tâm như vậy, Cố Mạc Hàn đột nhiên có chút không đành lòng trách cứ cô.

Anh chỉ dùng giọng nói nhẹ nhàng nói: “Cô gái, vì cô nhận nhầm người nên tôi có thể bỏ qua cho hành động thô bạo ban nãy của cô, nhưng cô đã đẩy vị hôn thê của tôi, cô nhất định phải xin lỗi cô ấy.”

Vị hôn thê?

Giờ phút này người Nam Khuê nhưng cứng lại, ngay cả cười châm chọc cô cũng không cười nổi.

Nói xin lỗi với vị hôn thê của anh?

Thời gian trôi thật nhanh nha!

Cô ở nhà chờ anh, ngóng anh, trông ngóng từng ngày thì anh cũng đã có vị hôn thê, anh đã sớm ôm người đẹp vào lòng rồi.

Châm chọc biết bao!

Thấy Nam Khuê không phản ứng, Cố Mạc Hàn nhíu mày, rõ ràng có chút không vui.

Giọng nói cũng trở nên lạnh lùng hơn: “Cô gái này, tôi nói lại lần nữa, cô nhất định phải xin lỗi vị hôn thê của tôi.”

Nam Khuê nắm chặt tay, ngẩng cao đầu.

Cô không muốn khóc, cô nhớ rõ lúc trước đã có người nói nếu không muốn khóc thì ngẩng đầu lên cao, như vậy nước mắt sẽ chảy ngược vào trong lòng, nước mắt sẽ không chảy ra.

Nhưng cho dù như vậy thì nước mắt cô vẫn như chân trâu đứt chảy xuống mặt.

Đau lòng sao?

Vậy mà anh lại dùng giọng nói lạnh lùng ra lệnh cho cô nói xin lỗi một người phụ nữ khác… Một người phụ nữ anh mới quen có mấy tháng.

Cô không còn cách nào khác, cô thật sự không nói nên lời, càng không có khả năng sẽ nói lời xin lỗi.

Lúc này người phụ nữ bên cạnh Cố Mạc Hàn đi qua ôm lấy cánh tay anh, đồng thời thân thiết nói.

“Mạc Hàn, được rồi, cô gái này có lẽ cũng không cố ý, cô ấy khóc đau lòng như thế có thể do có chuyện gì khiến cô ấy đau khổ, chúng ta đừng hơn thua với cô ấy.”

“Trời gần tối rồi, cha mẹ cũng đã về nhà, có lẽ cơm cũng nấu xong rồi, chúng ta về nhà đi.”

Cố Mạc Hàn cưng chiều nhìn người phụ nữ kia, gật đầu: “Được, tất cả đều nghe theo em.”

“Mạc Hàn, anh thật tốt, thật muốn nhanh gả cho anh.”

Người phụ nữ ôm lấy cánh tay Cố Mạc Hàn, hai người quay người trở về.

Nam Khuê cứ như vậy nhìn bóng lưng của họ ngày càng đi xa.

Trái tim cô đau quá.

Đợi chờ lâu như vậy.

Cô thật sự không nghĩ kết quả sẽ thế này.