“Cậu quen thật sao?” Lâm Niệm Sơ bị dọa đến ngây người, sau đó cô ấy lập tức nói: “Vậy cậu lập tức đến khách sạn ** đi, tớ mới đến đại sảnh nơi này đã nghe bà ta nói cậu mang thai, hơn nữa còn đính hôn với con trai của bà ta.”
“Lúc ấy tớ đơ cả người luôn đó.”
“Cái gì?” Nam Khuê cũng hoàn toàn tỉnh táo: “Niệm Sơ, cậu chắc cậu không nghe nhầm chứ?”
“Vô cùng chính xác, tớ vẫn còn video, hơn nữa người phụ nữ còn nói cậu và con bà ta đã định ngày cưới, chuẩn bị kết hôn, đúng là vớ vẩn, cậu kết hôn sao tớ lại không biết được chứ, lại còn nhờ một người phụ nữ không biết rõ họ tên tổ chức họp báo nói cho tớ biết.”
Advertisement
“Niệm Niệm, cậu chờ chút, tớ đến ngay.”
“Được.”
Cúp điện thoại, Nam Khuê lập tức mở mạng lên.
Trên mạng đã bắt đầu có một số bài báo nghi ngờ cô mang thai con của Quý Dạ Bạch, hơn nữa lại còn xác định ngày cưới với anh ta xong xuôi.
“Đúng là hoang đường, toàn ăn nói linh tinh.”
Lúc này Nam Khuê đã hoàn toàn tức giận.
Hạ Nhu này đúng là điên rồi.
Khó trách ngay từ lần đầu gặp mặt cô đã cảm thấy người phụ nữ này yêu thích mình một cách kì lạ, quả nhiên là có kế hoạch mà đến.
Hiện tại xem ra bà ta thích cô là giả, muốn lợi dụng cô để trả thù Kiến Thành mới là thật.
Người phụ nữ này thật đáng sợ.
Đi trên đường, Nam Khuê gọi điện cho Quý Dạ Bạch: “Chắc anh cũng biết những lời và những việc mẹ anh làm trên mạng rồi!”
“Quý Dạ Bạch, giữa chúng ta rõ ràng không có quan hệ gì, còn nữa… Chuyện tôi mang thai sao mẹ anh lại biết được?”
“Là tôi nói cho bà ấy biết.” Quý Dạ Bạch không phủ nhận chuyện này.
“Anh điên rồi, cho dù tôi mang thai thì liên quan đến mẹ con anh chứ? Quý Dạ Bạch, đầu anh có vấn đề sao?”
Nam Khuê tức đến toàn thân run rẩy.
“Nam Khuê…” Quý Dạ Bạch nghiêm túc gọi tên cô rồi nói: “Con của tôi đương nhiên liên quan đến tôi rồi.”
“Quý Dạ Bạch, anh điên rồi, anh ở đâu ra mà nói đứa bé này là của anh vậy? Tôi lặp lại lần nữa, đứa bé này không có bất kì quan hệ nào với anh, tôi cũng không có quan hệ gì với anh, anh phát bệnh thì tìm người khác mà phát bệnh.”
“Nam Khuê, tôi biết em chỉ nhất thời bị kích thích nên mới không muốn thừa nhận mà thôi. Tôi đã suy nghĩ kĩ rồi, người phụ nữ trong video chắc chắn là em, cho nên đứa bé trong bụng em chắc chắn là của tôi.”
Quý Dạ Bạch lại tiếp tục: “Nếu là con của tôi thì tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm.”
“Anh đúng là đồ điên, tôi lặp lại lần nữa, con là của tôi và Kiến Thành, không có liên quan gì đến anh cả.”
Sau khi quát lên, Nam Khuê trực tiếp cúp điện thoại.
Vì quá tức giận nên trái tim cô cũng đập nhanh hơn thường.
Lúc cô đến cũng rất đúng lúc, buổi họp báo vừa kết thúc không được bao lâu, Hạ Nhu vẫn đang ở lại trả lời phóng viên, vẫn chưa rời đi.
Nhìn dáng vẻ dịu dàng hào phóng của bà ta, Nam Khuê hận không thể lao đến xé tấm mặt nạ dối trá đó ra.
Nhưng cô vẫn cố gắng chịu đựng, bình tĩnh đi đến chất vấn bà ta.
“Nói nhiều lời nói dối như vậy mà bà không cảm thấy áy náy chút nào sao?”
Nhìn Nam Khuê đứng trước mặt mình, Hạ Nhu mỉm cười, vẫn là dáng vẻ dịu dàng như cũ, vô cùng dối trá nói: “Tiểu Khuê, dì đã biết chuyện của con và Dạ Bạch rồi, nếu đã mang thai rồi thì con yên tâm, Dạ Bạch nhà dì nhất định sẽ phụ trách.”
“Bây giờ có nhiều lời không rõ nguồn gốc nên dì đã tự mình làm chủ, nói ra chuyện tổ chức hôn lễ sớm hơn một chút.”
“Hạ Nhu…” Nam Khuê không nhịn được mà quát to: “Bà đừng tưởng rằng ép buộc tôi là được, tôi nói cho bà biết, cho dù tôi chết cũng sẽ không ở bên Quý Dạ Bạch, bà đừng có mơ mộng.”
Hạ Nhu không tức giận, vẫn dịu dàng cười: “Tiểu Khuê, đừng vội tức giận, cứ dưỡng thai cho tốt, yên tâm đi, dì sẽ khiến con đồng ý thôi.”
Nam Khuê không để ý đến bà ta mà lạnh mặt rời đi.
Vừa lên xe, cô liền nhận được điện thoại của Vân Thư.
Không biết tại sao trong khoảnh khắc đó cô bỗng cảm thấy cực kỳ tủi thân.
“Mẹ, con là Khuê Khuê.”
Cho nên Nam Khuê vừa nhận điện thoại xong đã muốn bật khóc.
“Con ở đâu, mẹ có chuyện muốn nói với con, bây giờ bảo người đón con về.” Giọng Vân Thư rất dịu dàng.