Thế nhưng, những lời chửi rủa kia lại lan truyền khắp mạng.
“Thật là thứ đàn bà có tâm cơ mà, làm xong vợ anh trai, lại làm vợ em trai, thủ đoạn của người đàn bà này thật sự là đáng sợ nha!”
“Người đàn bà này cũng quá bẩn đi, tôi nhìn cũng cảm thấy ghê tởm.”
Advertisement
“Nghe nói còn là một bác sĩ, thật sự là không biết xấu hổ, nếu nhà họ Lục dám cưới một người phụ nữ như vậy, nhất định sẽ lập tức xong đời.”
“……”
Nam Khuê lướt thẳng xuống, những bình luận kia khiến cả người cô đều hít thở không nổi.
Ngực giống như có một ngọn lửa, cực kỳ khó chịu, cũng cực kỳ áp lực.
Ngay khi cô định thoát ra, bỗng nhiên nhìn thấy tin tức về cổ phiếu nhà họ Lục hỗn loạn, rơi xuống điểm đóng băng.
Xem ra, mục đích của Quý Dạ Bạch đã đạt được.
Hiện tại, tất cả mọi người đều cho rằng cô là người phụ nữ dính dán lộn xộn với hai anh em, mà sự tồn tại của cô, chỉ bôi nhọ nhà họ Lục.
Nhất là sau khi có đoạn video đó, nếu cô còn khăng khăng gả cho Lục Kiến Thành, ngay cả danh dự của anh cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Chua xót cười, Nam Khuê lẳng lặng nhìn bầu trời mênh mông trước mắt, bầu trời tối tăm vô tận.
Khi Đông Hoạ bước vào, cô đã bỏ điện thoại xuống.
Trên mặt để lộ ra nụ cười nhàn nhạt, tư thái dịu dàng và ưu nhã, giống như không có gì xảy ra.
Có lẽ là cô ngụy trang quá tốt, cho nên Đông Hoạ cũng không phát hiện ra.
Mãi cho đến khi cô ngủ, Đông Hoạ giúp cô đặt điện thoại của cô trên bàn.
Vô tình nhìn thấy chương trình chạy trong nền điện thoại của cô, lúc này mới biết tất cả bình tĩnh của cô đều là giả vờ.
Hóa ra, những bình luận trên mạng, cô đã đọc được từ lâu.
Vì lo lắng cho Nam Khuê, Đông Hoạ lập tức gọi điện thoại cho Lục Kiến Thành: “Tổng giám đốc Lục, trạng thái bây giờ của Khuê Khuê có thể không tốt lắm, cậu ấy đã đọc được những bình luận trên mạng rồi, nhưng cậu ấy vẫn giấu tôi, cũng biểu hiện vô cùng bình tĩnh.”
“Nhưng cậu ấy càng như vậy, tôi càng lo lắng.”
Lục Kiến Thành nghe xong, lập tức nhíu mày: “Bây giờ cô ấy đang làm gì vậy?”
“Đã ngủ rồi.”
“Được, phiền cố nhất định phải một tấc cũng không rời trông chừng dùm cô ấy, tôi tới ngay lập tức.”
Cúp điện thoại, Lục Kiến Thành lập tức nhìn về phía Lâm Tiêu: “Chuẩn bị xe.”
“Tổng giám đốc Lục, anh đã làm việc liên tục mấy chục tiếng rồi, sáng mai còn có đại hội cổ đông, bây giờ anh cần nghỉ ngơi, nếu như chạy tới đó, tối nay anh lại không thể nào nghỉ ngơi.”
“Không có gì đáng ngại, tôi đến đó còn có thể ngủ hai tiếng, mau đi chuẩn bị xe đi.”
Thấy mình khuyên bảo không được, Lâm Tiêu chỉ có thể nghe lời đi làm theo.
Trang trại, phòng ngủ của Nam Khuê.
Mãi cho đến khi Lục Kiến Thành đến, Đông Hoạ mới rời khỏi phòng.
Thấy Nam Khuê đang ngủ say, Lục Kiến nhẹ nhàng bước chân, cởi quần áo nằm bên cạnh cô.
Có thể là cực kỳ buồn ngủ, tay ôm Nam Khuê, anh nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Vào buổi sáng, Nam Khuê thức dậy trong một vòng tay ấm áp.
Ánh mắt còn chưa mở, cô nhẹ nhàng giật giật, lập tức cảm giác trên mặt truyền đến một cảm giác ma sát cứng rắn.
Lại ngẩng đầu lên, cô đã nhìn thấy người đàn ông đang ôm mình, cùng với bộ râu mới mọc trên cằm của anh.
Lúc này, chuông báo thức vang lên, Lục Kiến Thành nhanh chóng mở mắt ra.
“Sao anh lại ở đây?” Nhìn đôi mắt đỏ tươi của anh, Nam Khuê đau lòng.
“Nhớ em, cho nên muốn đến để được ở cùng em.”
Nam Khuê biết, anh nhất định là lo lắng cho cô, cho nên cố ý tới.
Nếu không bây giờ anh bận rộn như vậy, làm sao có thể có thời gian tới đây.
“Xin lỗi Kiến Thành, đều do em tạo ra phiền phức cho anh. Nếu không phải vì em, nhà họ Lục sẽ không rơi vào khủng hoảng, cổ phiếu của công ty sẽ không giảm mạnh, anh cũng sẽ không vất vả như vậy.” Nam Khuê nhìn anh, vô cùng áy náy.
Cúi đầu, Lục Kiến Thành hôn lên trán cô, đồng thời an ủi: “Đồ ngốc, cái gì cũng thích ôm vào người mình.”