Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 654: Đều nói trúng tiếng lòng của ông rồi.  



"Nếu hôm nay cháu từ bỏ Nam Khuê vậy cũng có nghĩa rằng sẽ có một ngày cháu có thể bỏ Tư Vũ, đây là kết quả ngài mong muốn sao?"



"Ngài muốn gả cho Tư Vũ cho cháu không phải là vì muốn nửa đời sau cô ấy không cần lo nghĩ sao, nhưng nếu Lục Kiến Thành cháu là một người vong ân phụ nghĩa, bỏ vợ con như vậy thì ngài dám gả cô ấy cho cháu sao?"



Không thể không nói, câu hỏi của Lục Kiến Thành rất có tác dụng.



Mỗi câu mỗi chữ đều chém đinh chặt sắt, hơn nữa còn đều khiến Lâm Duy Đống chấn động.



Advertisement

Thấy ông ta bị lay động, Lục Kiến Thành chớp thời cơ lấy ra tài liệu thứ hai.



Sau đó mở ra: "Cậu chủ nhỏ nhà họ Phong, Phong Hàng, chắc ông Lâm đã từng nghe qua, Phong Hàng là con trai độc nhất đời thứ ba của nhà họ Phong, vừa ra đời đã được cưng chiều, cha mẹ cậu ta đều là danh môn, hơn nữa chính trực, lương thiện, rất được người khác tán thưởng."



"Càng quan trọng hơn nữa, bà lão nhà họ Phong, bà nội của Phong Hàng đang tìm kiếm cháu dâu hợp ý với mình, cháu cảm thấy điều kiện của Tư Vũ rất ưu tú, cho dù là gia thế hay trải nghiệm đi du học nước ngoài đều hơn người."



Lục Kiến Thành vừa dứt lời, Lâm Duy Đống đã cầm tài liệu trên bàn lên, cẩn thận đọc.



Rõ ràng ông ta đã có hứng thú với chuyện này.



"So với chuyện gả cho một người đã có người trong lòng, còn có cả con như cháu thì Tư Vũ gả cho cậu ta là lựa chọn tốt nhất."



Đọc hết tài liệu, Lâm Duy Đống thả xuống, thở dài một hơi: "Điều kiện không tệ, nhưng thằng nhóc nhà họ Phong này có tình sử rất phong phú, đa tâm, sao có thể kết đôi với Tư Vũ được?"



"Vậy thì ông Lâm không biết rồi, những lời đồn về Phong Hàng đều do chính cậu ta truyền đi."



"Cái gì?"



Quả nhiên Lâm Duy Đống lập tức chấn kinh: "Vì sao cậu ta lại làm như vậy?"



"Những năm gần đây nhà họ Phong luôn giục cậu ta kết hôn, cậu ta vì không muốn kết hôn sớm nên đã tự mình tạo ra tiếng tăm lãng tử tình trường này, để rất nhiều tiểu thư nhà danh giá từ bỏ. Mặc dù cậu ta thích vui chơi nhưng tuyệt đối là người có thể phó thác chung thân đại sự."



"Cậu chắc chắn như vậy sao?"



"Đương nhiên, trong tài liệu không chỉ có những gì cháu điều tra mà còn có cả hiểu biết của bạn bè cậu ta."



Lục Kiến Thành đưa tài liệu cuối cùng ra.



Sau khi nhìn thấy tài liệu này, Lâm Duy Đống hài lòng gật nhẹ đầu: "Nếu những gì cậu nói là thật thì đúng là đáng để thử một lần."







Thấy Lâm Duy Đống đã lay động, Lục Kiến Thành lập tức tranh thủ thời cơ.



“Không chỉ vậy, cháu còn có thể cam đoan với Lâm lão gia, từ nay về sau, cháu sẽ đối xử với Tư Vũ như một người anh, nhà họ Lục cũng sẽ như nhà mẹ đẻ của cô ấy.”



“Cháu biết, từ khi chú và dì ra đi, Tư Vũ vẫn rất nhớ bọn họ, mấy năm nay, cô ấy vẫn luôn lớn lên ở nước ngoài, trong nước không có nhiều người quen, nhưng cô ấy và mẹ cháu rất hợp nhau.”



“Chỉ cần ông đồng ý, mẹ cháu đã ngỏ ý muốn nhận cô ấy làm con nuôi, cô ấy cũng sẽ trở thành một phần của nhà họ Lục chúng ta.”



"Sự thật vạn biến, thay vì ép cháu cưới Tư Vũ, khiến cháu cả đời phải hận cô ấy, không bằng để nhà họ Lục trở thành chỗ dựa sau này của cô ấy, Lâm lão gia là người thông minh, tin rằng ông nhất định sẽ đưa ra lựa chọn đúng đắn."



Những lời này, như thể đánh tan sự kiên trì cuối cùng của Lâm Duy Đống.



Không thể không nói, những lời của Lục Kiến Thành, từng chữ từng chữ, đều đập thẳng vào trái tim ông.



Đều nói trúng tiếng lòng của ông rồi.



Đôi khi, một nhà mẹ đẻ vững chắc, còn đáng tin cậy hơn cả nhà chồng.



Đạo lý này, Lâm Duy Đống làm sao mà không biết.



Nói xong tất cả, Lục Kiến