Nhưng hiện tại, lão tổ tông vẫn chưa xuất hiện, Trương Hồng Lĩnh thật sự không thể nhịn được nữa, đập đầu xuống đất, định chết quách cho xong việc.
Keng!
Có điều Tô Thương lại giơ tay lên, phóng ra một cổ linh khí, đánh ngã Trương Hồng Lĩnh.
“Mạng ông thuộc về anh em của tôi, muốn chết? Nào có dễ dàng như vậy!”
Tô Thương lạnh giọng phân phó: “Người đâu, khống chế ông ta cho tôi!”
Thành viên Huyết Đồ nhận được mệnh lệnh, hai người đi lên trước, một trái một phải khống chế Trương Hồng Lĩnh.
Advertisement
Tô Thương dùng linh khí phong bế mạch máu, cầm máu cho ông ta, tránh ông ta chết vì đổ máu.
“Kéo xuống, nhốt dưới địa lao!”
“Từ hôm nay trở đi, trang viên Trương gia là phủ đệ của tôi, Tiêu Đình, dọn dẹp dư nghiệt Trương gia đi.”
“Phải điều tra rõ ràng, chỉ cần là người liên lụy đến chuyện của Vương đại thiếu, giết hết, một người cũng không lưu.”
Tô Thương ngữ khí bình đạm ra lệnh: “Còn các hạ nhân khác, nếu muốn giữ lại thì giữ, nếu muốn rời đi thì không cần ngăn cản.”
Tiến vào kinh đô, bên người lại có bốn mươi chín danh Huyết Đồ, phải có một nơi đặt chân chứ, không thể lưu lạc đầu đường được.
Mà trang viên Trương gia, chẳng phải có sẵn đây sao?
"Vâng!"
Thành viên Huyết Đồ nghe vậy, lập tức tản ra, bắt đầu dựa theo lời cậu chủ nói, dọn sạch nhà họ Trương.
Đông đảo khách mời có mặt tại hiện trường, đều trợn mắt há miệng, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
"Chuyện này...Ăn cướp trắng trợn à?"
"Ở nơi quan trọng của thành phố, cũng dám làm ra loại chuyện này sao, không thể không nói cách làm của Tô đại thiếu gia, không phục không được."
"Lúc trước tôi nghe nói, Hoàng thượng có ý định sắc phong Tô Thương làm đại tướng, để nhà họ Tô một nhà ba tướng, nhưng hôm nay Tô đại thiếu gia đắc tội với Hoàng thất, chỉ sợ không có quả ngon để ăn rồi."
"Đúng vậy, Hoàng thất thống nhất giang sơn, uy thế khắp thiên hạ, tôn nghiêm không thể chọc vào, có lẽ rất nhanh thôi, Hoàng thất sẽ hạ lệnh trừng trị nhà họ Tô."
...
"Các vị."
Lúc này, ánh mắt tô Thương nhìn vào mọi người, khẽ cười nói: "Bây giờ chỗ này đã thuộc về nhà họ Tô, mọi người có thể rời đi, Tiêu Đình, tiễn khách."
"Vâng!"
Tiêu Đình nghe vậy, liền dẫn đầu mấy thành viên Huyết Đồ, tiễn khách ra khỏi trang viên.
Những người này thấy Tô Thương hung hăng, không dám có chút oán giận, ngoan ngoãn rời đi.
Xử lý xong việc này, Tô Thương tìm một phòng yên tĩnh, đem Vương Phú Quý đặt lên giường.
Vết thương của Vương Phú Quý, anh ấy đã kiểm tra qua, mặc dù rất nặng nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Chỉ có điều, gãy mất cánh tay, lại khá khó làm lại.
Với thực lực trước mắt của Tô Thương, không có cách nào để làm tay cụt mọc lại được, cái này chỉ có cảnh giới Nguyên anh mới có thể làm được.
Bây giờ cách tốt nhất, là tìm thấy cánh tay của Vương Phú Quý, hoặc là dùng cánh tay của người khác, lấy Sinh xương đan trợ giúp để tiếp nhận cánh tay đó.
Nếu nói như vậy, mặc dù Vương Phú Quý có thể trở thành một người bình thường, nhưng chỉ sợ vĩnh viễn không có cách nào trở thành cao thủ kiếm đạo chính thức rồi.
Bởi vì khi tiếp nhận cánh tay của người khác, dù sao cũng không phải của mình mọc ra, khi sử dụng không thể nào được như ý muốn.
Đối với người bình thường mà nói, thì hoàn toàn vô hại, nhưng đối với người luyện kiếm, lại có thể chết người.
Vương Phú Quý thân thể mang Thái ly kiếm thể, thành tựu trong tương lai không thể đoán trước được, nếu như không phải bất đắc dĩ, Tô Thương không muốn tước đoạt đi cơ hội trèo lên đỉnh cao của cậu ấy.
Vì thế.
Tô Thương chỉ là trị liệu vết thương trên người Vương Phú Quý, còn về cánh tay, sau này mới tính tiếp.
Sau khi làm xong hết mọi chuyện, Vương Phú Quý vẫn đang ngủ say.
Tô Thương thì đi ra khỏi phòng, đồng thời đem Tô Tinh Hà từ trong vòng tay lưu trữ phóng ra ngoài.
Đối với một thằng nhóc bốn tuổi mà nói, liên tục bị nhốt trong vòng tay lưu trữ như vậy quả thực không tốt lắm, lỡ như ngột ngạt quá thì phiền phức lắm, dù sao cũng là con ruột mà.
"Trang viên thật đẹp."
Sau khi Tô Tinh Hà ra ngoài, lập tức bị trang viên nhà họ Trương hấp dẫn, nhịn không được mà hỏi: "Cha, đây là chỗ nào?"