Lý Thuần Phong nói tiếp: "Nếu cháu bằng lòng tha thứ cho Nguyệt Nguyệt, ngày khác ông lập tức sắp xếp cho các cháu thành thân. Còn nếu như cháu ghét bỏ nó thì cũng không cần phải cố kỵ gì cả, có thể hủy bỏ hôn ước giữa các cháu."
"Việc này là nhà họ Lý có lỗi với con, nêu có có yêu cầu gì thì đều có thể đưa ra, chúng ta chắc chắn sẽ không oán hận."
"Cha vợ, ông nội Lý."
Tô Thương thấy vậy, lập tức muốn trêu chọc hai người, vì thế vẻ mặt lộ ra đau khổ nói: "Nếu chuyện đã xảy ra, bây giờ oán giận thì có ích lợi gì đâu."
Advertisement
"Con thật sự thích Nguyệt Nguyệt, cho nên con bằng lòng chấp nhận tất cả của em ấy, hai người có thể mau chóng sắp xếp cho chúng con kết hôn hay không."
Ánh mắt Tô Thương kiên định, nghiêm túc nói: "Con muốn làm cho Nguyệt Nguyệt hạnh phúc, con sẽ bảo về em ấy suốt quãng đời còn lại sau này!"
Cho đến bây giờ, Tô Thương vẫn chưa phát sinh quan hệ gì với Lý Nguyệt.
Lúc trước Lý Nguyệt đã từng nói, chờ ngày đến kết hôn thì cô mới bằng lòng giao lần đầu tiên quý giá của cô cho Tô Thương.
Thế nhưng.
Anh và Lý Nguyệt chỉ có hôn ước với nhau, chứ không hề có đính hôn.
Cho nên, Tô Thương muốn nhân cơ hội này đẩy nhanh tốc độ, nhanh chóng động phòng với vợ mình, đến lúc đó... he he he.
**Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.org. Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
"Tô Thương!"
Lý Khuê Võ không hề biết Tô Thương chính là Tô Huyền Thiên, nghe được những lời này thì nhất thời cảm động nước mắt lưng tròng: "Con thật sự là một người đàn ông tốt!"
"Nguyệt Nguyệt có thể gặp được vị hôn phu bất chấp hiềm khích trước kia như con thì đúng là phúc phận mà đứa nhỏ phải tu luyện mấy đời!"
"Hôm nay, hôm nay các con thành hôn luôn đi, có thể giao Nguyệt Nguyệt cho con, cha yên tâm rồi!" Lý Khuê Võ kích động nắm lấy tay Tô Thương.
Hôm nay luôn?
Ha ha ha!
Tuyệt.
Tô Thương nghĩ đến hình ảnh động phòng hoa chúc với vợ mình, khóe miệng không kiềm chế được mà gợi lên một nụ cười.
"Khuê Võ, con nói lung tung cái gì đấy, bây giờ đã là buổi tối rồi, nơi tổ chức hôn lễ còn chưa bố trí, tân khách còn chưa mời, kết hôn cái gì hả."
Lý Thuần Phong lại nói: "Tô Thương, trước mắt đừng nôn nóng, chuyện ngày cưới, ông còn phải bàn bạc với ông nội và cha con đã, tranh thủ chọn ngày lành tháng tốt, mau chóng cho hai cháu kết hôn."
"Được ạ."
Tô Thương nghe vậy, mặc dù trong lòng có chút không tình nguyện, nhưng cũng đành phải đồng ý.
Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ nhìn thấy biểu cảm của Tô Thương, còn tưởng rằng trong lòng Tô Thương có vướng mắc, hai người đều có chút áy náy.
"À phải rồi, Tô Thương."
Một lát sau, Lý Thuần Phong đã quên mất vấn đề lúc trước của mình, mà chuyển sang một vấn đề khác, tò mò nói: "Vừa nãy cháu có nói mẹ cháu vẫn chưa chết, mà bị kẻ thù mang đi, vậy đối phương có lai lịch gì?"
"Bọn họ..."
Tô Thương dừng một chút, sau đó nói: "Bọn họ đến từ vùng núi tế trời, người mang mẹ cháu đi là sơn chủ Thái Sơn, Thạch Hạo Hãn!"
"Vùng núi tế trời, Thạch Hạo Hãn!
Lý Thuần Phong nghe được mấy chữ này, nhất thời sắc mặt thay đổi lớn, trong mắt tràn ngập hoảng sợ.
Ông ta là một tán tu, từng lăn lộn ở giới luyện võ, sau đó đi tới Giang Bắc thành lập nhà họ Lý.
Đương nhiên Lý Thuần Phong không còn xa lạ gì đối với vùng núi tế trời, đây chính là một trong ba ông trùm lớn của giới luyện võ.