Tô Thương nghĩ đến hình ảnh động phòng hoa chúc với vợ mình, khóe miệng không kiềm chế được mà gợi lên một nụ cười.
"Khuê Võ, con nói lung tung cái gì đấy, bây giờ đã là buổi tối rồi, nơi tổ chức hôn lễ còn chưa bố trí, tân khách còn chưa mời, kết hôn cái gì hả."
Lý Thuần Phong lại nói: "Tô Thương, trước mắt đừng nôn nóng, chuyện ngày cưới, ông còn phải bàn bạc với ông nội và cha con đã, tranh thủ chọn ngày lành tháng tốt, mau chóng cho hai cháu kết hôn."
Advertisement
"Được ạ."
Tô Thương nghe vậy, mặc dù trong lòng có chút không tình nguyện, nhưng cũng đành phải đồng ý.
Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ nhìn thấy biểu cảm của Tô Thương, còn tưởng rằng trong lòng Tô Thương có vướng mắc, hai người đều có chút áy náy.
"À phải rồi, Tô Thương."
Một lát sau, Lý Thuần Phong đã quên mất vấn đề lúc trước của mình, mà chuyển sang một vấn đề khác, tò mò nói: "Vừa nãy cháu có nói mẹ cháu vẫn chưa chết, mà bị kẻ thù mang đi, vậy đối phương có lai lịch gì?"
"Bọn họ..."
Tô Thương dừng một chút, sau đó nói: "Bọn họ đến từ vùng núi tế trời, người mang mẹ cháu đi là sơn chủ Thái Sơn, Thạch Hạo Hãn!"
"Vùng núi tế trời, Thạch Hạo Hãn!
Lý Thuần Phong nghe được mấy chữ này, nhất thời sắc mặt thay đổi lớn, trong mắt tràn ngập hoảng sợ.
Ông ta là một tán tu, từng lăn lộn ở giới luyện võ, sau đó đi tới Giang Bắc thành lập nhà họ Lý.
Đương nhiên Lý Thuần Phong không còn xa lạ gì đối với vùng núi tế trời, đây chính là một trong ba ông trùm lớn của giới luyện võ.
Mà sơn chủ Thái Sơn, Thạch Hạo Hãn lại là một trong những người luyện võ chí cường trong thiên địa lúc này, thuộc về nhân vật đỉnh kim tự tháp của giới luyện võ!
Không nghĩ tới, nhà họ Tô lại có kẻ thù như vậy, Lý Thuần Phong đương nhiên cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
"Ông nội Lý, ông không cần lo lắng."
Tô Thương thấy vậy, cười nói: "Chẳng lẽ ông đã quên mất, bây giờ con đã là một người tu chân, con có đủ sức mạnh có thể chống lại vùng núi tế trời."
"Ừm."
Lý Thuần Phong đón nhận ánh mắt của Tô Thương, thấy Tô Thương không giống đang nói dối, cho nên lập tức gật đầu nói: "Ông nội Lý tin tưởng sức mạnh của cháu, chỉ tiếc là đối phương quá lớn mạnh, nhà họ Lý chúng ta không giúp được gì."
"À phải Tô Thương, nhà họ Tô con chẳng qua chỉ là một dòng họ nhỏ trong thành phố mà thôi, sao có thể chọc phải vùng núi tế trời, mà sơn chủ Thái Sơn mang mẹ con đi làm gì?" Sau đó Lý Thuần Phong khó hiểu nói.
"Chuyện này nói ra thì phức tạp."
Tô Thương khẽ cười nói: "Ông nội Lý, cháu không cần nói nhiều cho ông làm gì, ông có thể đến trang viên nhà họ Tô, hỏi ông cháu một chút, ông ấy sẽ nói cho ông biết."
"Ừm, được."
Lý Thuần Phong khẽ gật đầu, nghĩ đến Tô Kiền Khôn thì lập tức thở dài một hơi nói: "Hầy, thật đáng tiếc cho ông nội và cha cháu, xương cốt vỡ vụn đã biến thành người tàn phế, cả đời này cũng không có khả năng đứng lên nữa."
"Ai nói vậy."
Tô Thương lại cười nói: "Ông nội Lý, trước khi cháu đến, cháu đã luyện chế Sinh Cốt đan chữa khỏi cho hai người họ rồi."
"Ông nội và cha cháu bây giờ tràn đầy sức sống, vô cùng khỏe mạnh"