Chu Hạn Văn được biết đến như một thiên tài kinh doanh từ khi còn trẻ. Năm 18 tuổi đã tự mình thành lập công ty riêng. Bây giờ công ty của anh ta đã được niêm yết với mức giá hơn hai trăm tỷ trên thị trường! Anh ta trẻ tuổi như vậy, đẹp trai như vậy, giàu có như vậy nhưng lại chưa kết hôn. Không biết có bao nhiêu người phụ nữ ôm gối mỗi đêm và tưởng tượng người nằm bên cạnh mình là Chu Hạn Văn. Hứa Thiên Tứ đang đứng trong đám đông nói chuyện, khi nhìn thấy Chu Hạn Văn lập tức ngoan ngoãn vẫy đuôi như chó nhìn thấy chủ đi tới. “Cậu tư, mấy ngày không gặp, anh càng ngày càng.....” Hứa Thiên Tứ chưa kịp nói xong, Chu Hạn Văn đã dẫn người đi ngang qua anh ta. Thậm chí không buồn liếc nhìn anh ta một cái. Cao ngạo. Lạnh lùng. Khinh thường. “Á á”. Lúc này đột nhiên có một người phụ nữ ôm trán ngã xuống. Vị trí cô ta ngã xuống là ở ngay bên cạnh Chu Hạn Văn. Chu Hạn Văn lập tức đưa tay ra đỡ lấy người phụ nữ đó một cách rất lịch thiệp. “Cô không sao chứ?” Khôi ngô tuấn tú. Dịu dàng ấm áp. Chỉ một ánh mắt thôi cũng đủ để khiến cho người phụ nữ này say như điếu đổ. Toàn thân mềm nhũn. Triệu Xương Hà đang đứng bên cạnh Hứa Thiên Tứ, nhìn theo bóng lưng của Chu Hạn Văn, cười nói: “Thái độ của cậu tư đối với nam và nữ hoàn toàn khác nhau nhỉ!” “Quả là tên sát gái danh bất hư truyền”. “Nghe nói có một cuộc khảo sát nghiên cứu cho thấy, số phụ nữ trong độ tuổi từ mười một, mười hai tuổi đến bảy tám mươi tuổi thì cậu tứ đây chính là người bạn đời lý tưởng nhất trong lòng bọn họ”. “Nếu như tôi là phụ nữ có thể cũng bị cậu tư hớp hồn rồi cũng nên”. Hứa Thiên Tứ cười lạnh, trong mắt anh ta ánh lên một tia xảo quyệt. Anh ta tự hứa với lòng. Cậu tư gia tộc họ Chu? Mày cho rằng bản thân rất lợi hại sao? Cứ đợi đấy đi. Không lâu sau, tao nhất định sẽ cướp toàn bộ mọi thứ của gia tộc nhà mày! Đến lúc đó, tao cũng sẽ giẫm đạp lên cả nhà mày, bắt chúng mày quỳ lạy dưới chân tao rồi liếm cứt cho tao xem giống như cách tao giẫm đạp lên gia đình Lý Phong! Chu Hạn Văn đứng ở vị trí bắt mắt nhất trong đám đông, nói chuyện với một vài người giàu có. Người đàn ông giàu có A nói: “Cậu Chu, Châu Tồn Mậu trở lại lần này chắc là để làm việc cho nhà họ Chu đúng không?” Người đàn ông giàu có B: “Đúng vậy, cậu vừa mới về nước thì ông ta trở lại, tôi không nghĩ đây là sự trùng hợp”. Khi mọi người đang bàn tán về Châu Tồn Mậu, Chu Hạn Văn chỉ cười và không nói gì. Mục đích tất cả những người giàu có nổi tiếng tham gia buổi tiệc tối nay đều là vì Châu Tồn Mậu. Nhưng trong tiềm thức của Chu Hạn Văn, anh ta lại nghĩ rằng Châu Tồn Mậu đến tham gia buổi tiệc này là vì anh ta. Chu Hạn Văn tự tin 100% rằng anh ta có thể khiến Châu Tồn Mậu trở thành người của anh ta và cống hiến toàn bộ sức lực cho tập đoàn bất động sản của anh ta. Bữa tiệc diễn ra được một lúc thì Hứa Mộc Tình dắt theo một vài người nữa bước vào. Sự xuất hiện của Hứa Mộc Tình không gây náo động như Chu Hạn Văn. Nhưng có không ít đàn ông đổ dồn ánh mắt lên người cô. Trong số đó bao gồm cả Chu Hạn Văn. Chu Hạn Văn khi nhìn thấy Hứa Mộc Tình dắt theo những người bên cạnh. Anh ta hất nhẹ mái tóc của mình với nụ cười tự tin trên môi như trước đây anh ta vẫn luôn làm. Nụ cười của anh ta khiến cho tất cả những người phụ nữ xunh quanh đều phải thốt lên vì kinh ngạc. Nụ cười của anh ta khiến trái tim tất cả những người phụ nữ xung quanh đập thình thịch. Nụ cười của anh ta khơi dậy tâm hồn thiếu nữ của tất cả những người phụ nữ xung quanh. Khu vườn bí mật bên dưới đã ẩm ướt. Nhưng nụ cười tự tin đó của Chu Hạn Văn không lưu lại trong mắt Hứa Mộc Tình dù chỉ hai giây. Cô chỉ nhìn thoáng qua rồi sau đó dẫn mọi người đi tiếp. Coi như không nhìn thấy! “Đợi đã!” Hứa Mộc Tình vừa đi qua anh ta, Chu Hạn Văn đột nhiên thấp giọng gọi cô lại. Hứa Mộc Tình ngoảnh lại nhìn. Một nụ cười quyến rũ lại xuất hiện trên khuôn mặt Chu Hạn Văn: “Tôi tên là Chu Hạn Văn, là tổng giám đốc tập đoàn Mị Lực”. “Xin chào, rất vui được gặp anh”. Khi nghe thấy câu này của Hứa Mộc Tình. Chu Hạn Văn đã nghĩ rằng Hứa Mộc Tình sẽ giống như những người phụ nữ khác. Vẻ mặt kích động, kẹp chặt hai chân, chủ động giơ bàn tay trắng nõn mềm mại ra cho anh ta nắm. Tuy nhiên. Hứa Mộc Tình không làm như vậy. Chỉ nói một câu ngắn gọn rồi quay người bước đi. Đi rồi. Bởi vì tối nay Lý Phong không đến tham gia bữa tiệc. Bởi vì cô luôn nhớ rằng Lý Phong không thích cô nói chuyện với những người đàn ông khác.