Tuy nhiên. Hứa Mộc Tình không làm như vậy. Chỉ nói một câu ngắn gọn rồi quay người bước đi. Đi rồi. Bởi vì tối nay Lý Phong không đến tham gia bữa tiệc. Bởi vì cô luôn nhớ rằng Lý Phong không thích cô nói chuyện với những người đàn ông khác. Chưa kể đến người đàn ông có khuôn mặt đáng ghét này. Ngoài ra, anh ta cười rất xấu. Không bằng một phần mười của chồng cô. Không, một phần một trăm! Một phần một nghìn! Chu Hạn Văn nhìn bóng lưng Hứa Mộc Tình, nắm chặt tay. Đây là người phụ nữ đầu tiên phớt lờ anh ta. Khát vọng chinh phục mãnh liệt khiến Chu Hạn Văn muốn bước tới và ôm chặt Hứa Mộc Tình vào lòng. Cởi quần áo của cô. Đè xuống, mạnh mẽ xâm chiếm cơ thể cô. Khiến cô rên rỉ! Khiến cô sung sướng! Chương 327: Mắng chồng mình là kẻ điên Hứa Thiên Tứ ở bên cạnh chỉ cần liếc qua một cái là đã có thể nhìn thấu tâm tư bẩn thỉu của Chu Hạn Văn. Anh ta khẽ nhếch khóe miệng cười chế nhạo. Anh ta bước đến bên cạnh Chu Hạn Văn, cười nói: “Cô ta tên là Hứa Mộc Tình, là em họ tôi và là giám đốc của tập đoàn Lăng Tiêu”. Chu Hạn Văn chưa kịp lên tiếng, Hứa Thiên Tứ lại nói: “Tập đoàn Lăng Tiêu vừa bỏ hai mươi tỷ để mua một mảnh đất vô dụng”. “Bây giờ nguồn vốn lưu động của tập đoàn đang bị hổng một lỗ rất lớn”. “Trong tháng này có lẽ sắp tuyên bố phá sản rồi”. “Cô ta đến bữa tiệc hôm nay là để tìm kiếm sự giúp đỡ”. “Cậu Chu nếu như quăng cho cô ta một miếng bánh thơm, cô ta nhất định sẽ nhận lấy đó!” Hai mắt Chu Hạn Văn lập tức sáng rực lên, sau đó anh ta lập tức ngoắc ngón tay về phía thư ký bên cạnh. Khi thư ký đến gần, anh ta nói nhỏ vài câu với thư ký. Thư ký lập tức gật đầu và đi về phía đám người Hứa Mộc Tình. Thư ký bước đến trước mặt Hứa Mộc Tình, đưa một tấm danh thiếp cho cô rồi nói. “Sau khi buổi tiệc kết thúc, cậu tư chúng tôi sẽ đợi cô Hứa ở phòng tổng thống”. Hứa Mộc Tình nhíu mày: “Tại sao tôi phải đến đó?” “Nếu như Cô Hứa đến thì vấn đề tài chính của tập đoàn cô sẽ được giải quyết”. “Còn nếu như cô Hứa không đến thì ngày mai tập đoàn của cô sẽ chính thức phá sản”. Nói xong, thư ký xoay người rời đi. Đe dọa! Đe dọa một cách trắng trợn! “Không biết là chó nhà ai nuôi nữa”. Hứa Hạo Nhiên đứng bên cạnh Hứa Mộc Tình, nhấp một ngụm. Khi Hứa Mộc Tình nhìn về phía Chu Hạn Văn đã thấy anh ta đang cầm một ly rượu vang trong tay, nâng lên về phía cô một cách rất tao nhã. Nụ cười ma mị. Hứa Mộc Tình lúc này làm một hành động khiến tất cả mọi người xung quanh đều vô cùng kinh ngạc. Cô cầm tấm danh thiếp của Chu Hàn Văn. Những ngón tay mảnh mai gấp tấm danh thiếp đó thành hai mảnh. “Roẹt!” Tấm danh thiếp bị xé làm đôi. “Roẹt!” Lại gấp đôi rồi lại xé thêm một lần nữa.