Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 880: Mỗi năm đều có thu nhập lợi nhuận vô cùng lớn.



Tiếng cười tự phụ của Chu Hạn Văn vang vọng cả hội trường. “Không ngờ rằng tôi vừa mới về nước đã có người tặng tôi món quà lớn như vậy”. “Giết gà dọa khỉ! Sáng sớm mai tôi sẽ cho mấy người biết thế nào là lễ độ”. “Cảnh cáo những kẻ coi trời bằng vung, cho bọn chúng biết được thực lực thật sự của cậu chủ đây!” Nói xong, Chu Hạn Văn rời khỏi hội trường với một đám người đi theo sau. Vì để phân chia rõ ràng hai phe, hầu hết tất cả mọi người đều đi theo sau Chu Hạn Văn. Sảnh tiệc lớn lúc này bỗng trở nên trống vắng. Hứa Mộc Tình cũng cảm thấy đau đầu vì hành động khiêu khích này của Chu Hạn Văn. “Nếu biết trước mọi chuyện như thế này thì tối nay đã không đến, tự dưng không đâu lại thêm một kẻ địch”. Châu Tồn Mậu cười nói: “Không sợ kẻ địch nhiều”. “Nếu như kẻ địch không nhiều, đường đi quá bằng phẳng như vậy càng không có lợi cho tập đoàn chúng ta”. “Bây giờ kẻ địch càng mạnh, chúng ta cũng sẽ càng mạnh!” “Hơn nữa có cậu Lý ở đây, bọn chúng chỉ là mấy con cọp giấy mà thôi”. .......... “Ha ha ha, vui quá, vui quá đi!” Hứa Thiên Tứ vừa trở lại chiếc xe Bentley sang trọng, không ngừng vỗ đùi mình. Anh ta vô cùng hưng phấn. “Hứa Mộc Tình đúng là con đàn bà ngu ngốc, cô ta lại dám cả gan công khai thách thức Chu Hạn Văn. Tới đây bọn chúng sẽ chơi một trận thật sự rồi!” Triệu Xương Hà ở bên cạnh nói: “Cậu Hứa, thế còn gia đình Liễu Hồng Hoa thì xử lý như thế nào?” Trong đầu Hứa Thiên Tứ nghĩ đến những cảnh thân mật cùng với Trương Diệu Diệu trên giường. Tối qua, hai người đã chơi đủ mọi tư thế ở trong phòng. Trương Diệu Diệu mặc dù trông cũng bình thường, nhưng lại biết làm rất nhiều chuyện, kỹ năng gì cũng giỏi. Khiến cho Hứa Thiên Tứ đắm chìm vào những cung bậc cảm xúc khác nhau. Có một người phụ nữ như vậy ở bên cạnh hầu hạ khiến anh ta như tìm lại được tôn nghiêm và sĩ diện của một người đàn ông. Hứa Thiên Tứ cười, nói: “Gia đình ba người Liễu Hồng Hoa vẫn còn có chút hữu ích, thôi coi như là bỏ tiền ra nuôi ba con chó đi”. Triệu Xương Hà gật đầu, anh ta dường như nghĩ ra cái gì đó, vội vàng nói: “À, đúng rồi”. “Tên Đường Quan Lễ đó đã đợi ở phòng tiếp tân lâu lắm rồi”. “Cậu Hứa không phải trước đây đã từng đồng ý với hắn ta là cho hắn ta một chức vụ sao”. Hứa Thiên Tứ cười lạnh: “Nuôi chó mà không được tích sự gì”. “Hắn ta đến công ty của mình còn có thể phản bội được. Trong tương lai, chỉ cần người khác đưa tiền cho hắn ta, hắn ta lại sẽ phản bội tôi thôi”. “Cậu tìm hai vệ sĩ đến đánh cho hắn ta một trận là được rồi”. “Vâng!” Triệu Xương Hà gọi điện thoại kêu hai vệ sĩ đến phòng tiếp tân đuổi Đường Quan Lễ đi. Hai vệ sĩ vừa bước vào phòng phát hiện ra có ba người đã ngồi ở đó từ lúc nào không hay. Ba người này là Lý Phong, Vương Tiểu Thất và Đường Quan Lễ. Hai tên vệ sĩ đang định nói, thì cơ thể Vương Tiểu Thất khẽ di chuyển. Trong chớp mắt, Vương Tiểu Thất mang theo một cơn gió lạnh lao nhanh về phía hai tên vệ sĩ. “Bụp! Bụp!” Vương Tiểu Thất đã xử gọn gàng hai tên vệ sĩ này, trói chúng lại rồi ném vào góc tường bên cạnh. “Đám người Hứa Thiên Tứ chắc cũng sắp quay lại rồi, chúng ta bắt đầu hành động thôi!” Trong lúc nói chuyện, Lý Phong dẫn Vương Tiểu Thất và Đường Quan Lễ đến văn phòng của Hứa Thiên Tứ. Họ hàng thân thích của gia tộc Chu Thị được chia thành ba tập đoàn lợi ích. Tập đoàn lợi ích thứ nhất do Chu Minh Thiệu – trưởng tộc hiện tại của gia tộc Chu Thị lãnh đạo. Khi lên làm trưởng tộc, ông ta nắm chắc trong tay toàn bộ công việc kinh doanh của cả gia tộc. Gia tộc họ Chu đã bắt đầu kinh doanh buôn bán từ thời nhà Minh. Bọn họ có hơn một chục tàu vận tải loại 10.000 tấn và đã mở ra tất cả các nhánh đường biển trên khắp nơi trên thế giới. Mỗi năm đều có thu nhập lợi nhuận vô cùng lớn. Các khoản thu nhập lợi nhuận này có cả mặt nổi và mặt chìm. Mặt nổi chỉ cần thông qua các công ty kế toán là có thể xử lý một cách rõ ràng. Còn về mặt chìm thì không thể hạch toán được. Sử dụng một số kênh đặc biệt để rửa tiền. Và người chịu trách nhiệm rửa tiền trong gia tộc Chu Thị chính là vợ của Hứa Thiên Tứ, người vừa bước qua sinh nhật bảy mươi tuổi, Chu Mỹ Trân.