Quả nhiên là lão làng! Quá đỉnh! Văn phòng của Hứa Thiên Tứ thật ra không quá lớn. Ở đây còn có một căn phòng chuyên dụng. Lý Phong thản nhiên đi một vòng xung quanh phòng. Sau đó anh dừng lại ở trước một tấm gương lớn. Lý Phong dùng tay gõ nhẹ hai lần lên chiếc gương. Sau đó, một nút ấn từ từ xuất hiện ở góc chiếc gương. Ấn nút, gương tự động bật lên. Trước mặt ba người họ, một bức tường chống trộm lớn bằng thép hiện ra. Lý Phong ngoắc ngón tay: “Tiểu Thất, việc của cậu đấy”. “Vâng ạ!” Vương Tiểu Thất trước đây vốn là một tên trộm, vì thế việc phá bỏ bức tường chống trộm lớn kiên cố này không là gì so với cậu ta. “Rầm!” Kèm theo âm thanh sắc nét. Bức tường chống trộm bị Vương Tiểu Thất từ từ đẩy ra. Ngay khi ba người bước vào phòng, Vương Tiểu Thất và Đường Quan Lễ không khỏi trợn tròn mắt há hốc mồm vì ngạc nhiên. “Wa!!!” Tiền! Tất cả mọi thứ trước mặt đều là tiền! Chương 329: Tiền từ trên trời rơi xuống Số tiền này được xếp chồng lên nhau trên mặt đất như những viên gạch lớn. Gọn gàng ngăn nắp. Theo hình hộp chữ nhật. Cả Vương Tiểu Thất và Đường Quan Lễ đều xuất thân từ những gia đình nghèo khó. Bọn họ chưa từng có khái niệm về một trăm tỷ. Trước khi đến đây, hai người còn bàn bạc cách chuyển số tiền đó ra để giúp đỡ người nghèo. Nhưng sau khi nhìn thấy nhiều tiền như vậy hai người bọn họ đều cảm thấy choáng váng. Vương Tiểu Thất không kiềm chế được liền hỏi: “Đại ca, chúng ta làm sao để chuyển số tiền này ra ngoài đây?” Lý Phong nhìn quanh một lượt, anh đi đến góc phòng và vỗ nhẹ lên tường. Lý Phong khẽ gật đầu, sau đó lấy điện thoại di động ra bấm số. “Tôi gửi địa chỉ cho cậu, cậu lái “Halo” đến đây”. Đương Quan Lễ không hiểu ý trong câu nói của Lý Phong, anh ta huých khuỷu tay vào người Vương Tiểu Thất, hỏi: “ ‘Halo’ là cái gì thế?” Vương Tiểu Thất cũng chỉ biết nhún vai. Không lâu sau, Lý Phong nhẹ nhàng đặt tay lên trên tường. Ngay sau đó, hai người cảm thấy mặt đất và bức tường dưới chân rung chuyển kịch liệt. “Bùm!” Một tiếng động lớn đột ngột vang lên. Toàn bộ bức tường đã bị sụp đổ! Gió! Gió lớn! Sau khi bức tường sụp xuống, một trận cuồng phong dữ dội thổi ầm ầm ở bên ngoài. Trố mắt đứng hình! Hai con ngươi trong mắt của Vương Tiểu Thất và Đường Quan Lễ như sắp rơi ra ngoài! Sốc! Quá sốc! Lúc này, một chiếc trực thăng khổng lồ đang bay lơ lửng trên đầu họ. Chiếc trực thăng này có cả hai cánh trước và sau. Luồng không khí tạo ra khi nó quay khiến người ta không thể nào mở mắt nổi. “Máy bay trực thăng hạng nặng Mi-48 Halo có trọng lượng cất cánh tối đa đạt tám mươi tấn”. Lý Phong thản nhiên nói ra số liệu cơ bản của chiếc trực thăng hạng nặng trước mắt. Lúc này, Vương Tiểu Thất và Đương Quan Lễ đều chú ý đến chiếc giỏ rất lớn ở dưới máy bay. Lý Phong nói với hai người bọn họ: “Thao tác nhanh lên chút, ném hết số tiền này vào giỏ”. Đường Quan Lễ ngạc nhiên nói: “Anh Phong, nhỡ ném không chuẩn rơi xuống đất sao?” Lý Phong khẽ nhếch khóe miệng lên cười.