Bốn người Uông Tố Lung toát mồ hôi vì sợ hãi. Uông Tố Lung vội nói: "Chúng tôi thật lòng muốn đầu quân cho nhà họ Hậu!" "Từ nay về sau, bốn gia tộc chúng tôi đều là người của nhà họ Hậu, là chó mèo của ông”. "Lão gia Hậu, không, thưa chủ nhân! Chúng tôi hiện đã xóa sổ hết thế giới ngầm của Thành Hải rồi”. "Ông có thể phái người đến chiếm toàn bộ Thành Hải được rồi”. "Tất cả sản nghiệp của gia tộc chúng tôi sẽ quy hết về nhà họ Hậu, mọi thứ sau này của chúng tôi đều thuộc hết về chủ nhân”. Bên trong cửa, Hậu Thụy Niên lạnh nhạt nói: "Sản nghiệp của bốn gia tộc các ông thêm vào thì cũng tốt”. "Còn về phần Thành Hải?" "Các ông nghĩ rằng mình đã thực sự xóa sổ hết được chúng à?" Nghe vậy, bốn người Uông Tố Lung không thể không mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau. Hậu Thụy Niên lúc này hừ lạnh một tiếng. "Các ông chỉ cử vài con cá nhỏ đi mà đòi nuốt chửng được con cá lớn Thành Hải à”. "Không biết tự lượng sức mình cứ mạo hiểm làm liều!" "Cái hồ Thành Hải sâu hơn nhiều so với các ông nghĩ đấy”. "Những người lộ mặt bây giờ, cũng giống như các ông, đều là mấy con cá nhỏ thôi”. "Nếu không, đến lượt mấy thằng hề các ông nhảy nhót ở cái đại đô thị quốc tế đó chắc?" "Cũng may là các ông có người chống lưng cho”. "Bằng không, thì cứ ở đó mà chờ chết nhé!" Bốn người Uông Tố Lung đều bị sốc. "Nếu các ông thật sự muốn trở thành người của nhà họ Hậu tôi, tôi đương nhiên sẽ hoan nghênh”. "Những người trong gia tộc của tôi cũng sẽ nhận được sự bảo vệ của gia tộc”. "Cảm ơn lão gia”. "Cám ơn chủ nhân”. "Từ nay về sau chuyện ở phía Nam sẽ không liên quan gì đến các ông nữa. Ngoan ngoãn làm hoa cỏ, làm chó mèo dưới trướng của tôi đi”. "Vâng!" Bốn người Uông Tố Lung gật đầu. Tuy nhiên, Uông Tố Lung vẫn cảm thấy không cam tâm, ông ta cắn răng hỏi: "Chủ nhân, còn Đông Hải?" "Đông Hải đang phất lên rất nhanh, cộng thêm ở vị trí rất đắc địa, rất có thể nó sẽ trở thành một cảng lớn”. "Nếu bây giờ không ra tay, đợi đến lúc bị gia tộc lớn khác cướp mất, thì cũng đã muộn rồi”. Hậu Thụy Niên chế nhạo. "Đông Hải cách thủ đô quá xa. Hơn nữa nhà họ Chu đã ra tay rồi. Chúng ta cứ ngồi xem kịch hay là được rồi”. "Cấm địa Đông Hải”. "Hừ!" "Chết tiệt!" ... Thành Hải, tòa nhà Thành Thiên. Tòa nhà văn phòng này đã được hoàn thành cách đây hai năm. Có tổng cộng ba lăm tầng. Có một số công ty tập đoàn quan trọng đang làm việc ở đây. Trong số đó, chi nhánh của tập đoàn Chu Thị tại Thành Hải đã chiếm tám tầng cao nhất. Sau nhiều lần thảo luận, cuối cùng Hứa Mộc Tình quyết định đặt văn phòng của tập đoàn Lăng Tiêu tại tòa nhà này. Vì không có nhiều nhân viên đến Thành Hải.