"Dù sao thịt cũng dâng đến mồm rồi, chạy đâu cho thoát”. Sau khi nghe vậy, Lỗ Vĩnh Hạc liền cố nhịn, đổ rượu vang đỏ vào miệng. Ánh mắt của hắn hệt như một con dã thú, ra sức tìm kiếm trong đám người xung quanh. Một khi biết kẻ đứng sau Cố Ngôn Hi là ai, hắn sẽ ra tay ngay lập tức! Cố Ngôn Hi đã đưa Hứa Mộc Tình đi gặp rất nhiều người. Chương 283: Anh không được thế Trong số đó, có một cặp đôi đã thu hút được sự chú ý của Hứa Mộc Tình. Cặp đôi này chỉ ở trong một khu vực nhỏ, đứng trò chuyện với một vài người. Hứa Mộc Tình không ngừng nhìn chằm chằm người đàn ông, cô cảm thấy người đàn ông này rất quen thuộc. Khi người đàn ông quay đầu lại, anh ấy cũng nhìn thấy Hứa Mộc Tình. Sau một thoáng ngạc nhiên, người đàn ông ngay lập tức dẫn vợ đi về phía Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hi. “Hứa Mộc Tình, cậu là Hứa Mộc Tình nhỉ?”, người đàn ông trông rất phấn khích sau khi nhận ra Hứa Mộc Tình. "Cậu là Liễu Bạch?" Liễu Bạch gật đầu liên tục: "Đúng vậy, tớ là Liễu Bạch đây, bạn cũ, chúng ta đã hơn mười năm không gặp nhau rồi đấy nhỉ!" Vợ của Liễu Bạch, Dư Tú Tú, lúc này có chút tức giận nói: "Nghe như đã già lắm rồi ấy, cô Hứa còn trẻ và đẹp thế này cơ mà?" "Haha, xin lỗi, anh kích động quá ấy mà”. Sau màn giới thiệu, bốn người đã làm quen với nhau và bắt đầu trò chuyện. Trước mặt Liễu Bạch là hai người đẹp tuyệt trần. Nhưng ánh mắt của anh ấy lại chỉ hướng về phía vợ của mình. Ánh mắt anh ấy nhìn Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hi rất trong sáng, chỉ có sự cảm tán thưởng. Còn ánh mắt anh ấy nhìn Dư Tú Tú thì tràn đầy yêu thương. Trong khi bốn người đang trò chuyện ở đó, thì Lỗ Vĩnh Hạc hỏi Trình Lỗi: "Người đàn ông đang nói chuyện với họ lúc này là ai?" Trình Lỗi nói: "Hình như là một tên quèn nhà họ Liễu”. Khinh bỉ chế nhạo. Đôi mắt Lỗ Vĩnh Hạc lộ ra một tia cực kỳ hung hãn. Hắn không nhịn được nữa rồi. Khi nghe nói chống lưng của Cố Ngôn Hi chỉ là một kẻ tầm thường. Hắn không nói không rằng, lập tức dẫn người đi tới. Lỗ Vĩnh Hạc nhanh chóng đứng sau lưng Liễu Bạch: "Tránh ra”. Liễu Bạch vữa nghe thấy tiếng của Lỗ Vĩnh Hạc liền quay đầu lại, đúng lúc đó, Lỗ Vĩnh Hạc giơ chân lên và đá vào bụng của Liễu Bạch. Liễu Bạch bị đá bay sang một bên. Lỗ Vĩnh Hạc vênh váo đứng trước mặt Hứa Mộc Tình. Hắn ngẩng đầu lên. Kiêu ngạo. Coi trời bằng vung. "Này! Cô kia, theo tôi lên lầu mau!" Hống hách. Không coi ai ra gì. Tùy tiện. Hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của mọi người xung quanh. Đây là Lỗ Vĩnh Hạc. Trong lúc đang nói chuyện, thì Lỗ Vĩnh Hạc vươn tay