Đi một hồi lại tới một cái đình hóng gió ngay trong hoa viên, anh dẫn cô đi đến, dẫn dắt cô ngồi trên lan can, bản thân anh lại khụy gối ngồi xuống trước mặt cô, hơi hơi bực bội chọt chọt sườn mặt có hơi sắc sảo của cô càm ràm: "Có phải em thích anh lâu rồi không? Hử, vợ ngốc?"
"Có phải hay không hử? Thích anh đến mức tâm tâm niệm niệm anh."
Đế Cô Hàn thừa nhận mình có phần dở hơi. Nhưng mà chỉ nghĩ đến người con gái như Lăng Vi lại có thể âm thầm cảm mến mình lâu rồi, tự nhiên anh có chút kiêu ngạo.
Nhưng có một điều anh vốn không nghĩ tới đó là cô sẽ trả lời mình.
"Thích..."
Âm thanh này nhỏ bé đến mức Đế Cô Hàn tưởng mình nghe lầm.
"Vợ... Em mới nói chuyện?"
Đế Cô Hàn không tin vào tai mình trợn lớn mắt. Nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ với biểu tình ngây ngốc trước sau như một của cô vợ cùng với ánh mắt chuyên chú như đang cất giấu thứ tình cảm đặc biệt đang nhìn anh, Đế Cô Hàn lại không cho rằng mình đã nghe lầm.
Chẳng qua so với việc cô nói cô thích mình, Đế Cô Hàn ngược lại giật mình cô có thể nói hơn. Anh cứ nghĩ cô không thể nói... Nói ra thì lúc nãy anh mãi bị chuyện tai nạn mà quên mất hỏi mẹ Lăng chuyện bệnh tình của cô, anh nhất thời cảm thấy ảo não vừa kích động nắm lấy hai tay vợ ngốc gặng hỏi: "Vợ, em nói lại lần nữa đi. Anh chưa nghe kỹ!"
Chỉ là đối với sự kích động của anh, cô vợ ngốc lại không có phản ứng, chỉ chăm chú nhìn anh như muốn khắc sâu hình bóng anh trong đáy mắt.
Như thể mới nãy thật sự là ảo giác của anh.
"Vợ, nói lại đi em."
Chẳng qua Đế Cô Hàn không tin, anh vẫn không bỏ cuộc, tiếp tục bám lấy cô nài nỉ: "Nói đi, nói thích anh đi."
"Nói đi!"
"Thích..."
Có lẽ là thật sự bị anh làm loạn đến phiền, cuối cùng âm thanh mềm nhẹ nhỏ yếu mỏng manh kia đã vang lên, rành mạch bên tai Đế Cô Hàn.
Anh sững sờ hồi lâu nhìn cô, như bị mất hồn.
Vợ anh... Thật sự nói thích anh...
Lúc này Đế Cô Hàn mới sâu sắc cảm nhận ý nghĩa của việc này. Mặc dù sau đó anh không khỏi nghĩ bâng quơ, rốt cuộc anh có chỗ nào tốt mà vợ lại thích anh nhỉ.
Chẳng lẽ do anh đẹp trai?
Đế Cô Hàn tự kỷ nghĩ, lại chẳng ngăn được tâm ý viên mãn mà cười lớn: "Vợ ngốc, nể mặt em nói thích anh, dù cả đời em không hồi phục anh vẫn sẽ chăm sóc em."
"Đi, về đi ngủ nào."
Nói xong anh dắt tay cô vợ kéo cô đứng dậy, sau đó như gà mái mẹ hớn hở dẫn gà con về chuồng.
Trong khi tầm mắt của người con gái lại chưa từng rời khỏi thân ảnh của anh.
Kết quả là đâm sầm vào lưng anh khi dưới chân vấp phải cục đá.
"Ầy dà vợ ngốc, em lại không nhìn dưới chân rồi... Thôi được rồi, lúc có anh thì không cần nhìn, anh sẽ thay em nhìn. Có té anh sẽ đỡ em."
...
Tuy rằng lúc đó nói rất mạnh miệng, thế nhưng thật sự đối mặt với việc chiếu cố quá trình sinh hoạt của cô vợ ngốc, Đế đại thiếu vẫn cảm thấy rất phức tạp.
"Vợ, em nên đi vệ sinh trước khi đi ngủ."
"Đi vệ sinh em hiểu không? Đây này."
Đế Cô Hàn vừa nói vừa gõ vào bồn cầu, trong mắt đều là bất đắc dĩ. Haizz, bao giờ hắn mới có thể bình tĩnh mà đối mặt với sinh hoạt của cô vợ mà không cảm thấy khó xử đây... Xem ra cái danh công tử phong lưu của anh chỉ là hư danh, trước mặt vợ mình mà còn câu nệ như thiếu nữ. Anh phải chủ động cởi quần bắt vợ anh đi vệ sinh ngay chứ không phải đợi cô tự có hành động mới đúng!
Nghĩ thì nghĩ, anh vẫn kiên nhẫn lập lại vấn đề với cô vợ ngốc: "Hiểu không vợ, đi vệ sinh đi nào."
Anh vừa nói vừa làm mẫu ngồi lên bồn cầu cho cô xem.
Rốt cuộc cô vợ ngốc đã tiếp nhận được yêu cầu của anh.
Chẳng qua...
"Vợ, anh đi ra ngoài đợi em."
Thời điểm cô vợ ngốc không biết tị hiềm mà kéo quần, anh lập tức quay đầu đi, gãi gãi mũi vừa nói vừa định đi ra ngoài.
Chỉ là đến khi đứng ngoài cửa anh mới nhớ ra một chuyện. Mặc dù vợ anh biết đi đại tiểu tiện thế nào, cơ mà cô ấy có biết làm vệ sinh sau khi đi không... Tự nhiên anh thấy đầu mình to ra.
Chắc... Chắc là biết đi...
Ào ào ào!
Đương lúc anh đang rối rắm bứt tóc thì nghe thấy bên trong có tiếng xả nước từ bồn cầu.
Đế Cô Hàn ngẩn ra. À, vợ anh biết đi vệ sinh xong xả nước, nói vậy chắc cô sẽ biết làm sạch sau khi đi chứ nhỉ.
Anh mãi lo tự hỏi thì cô vợ anh đã mở cửa đi ra.
Đế Cô Hàn lập tức tỉnh hồn, nhìn đôi tay của cô, anh quay đầu dẫn cô đi vào lại: "Đi vệ sinh xong phải rửa tay nhé."
"Rửa tay này."
Vừa nói anh vừa đưa tay cô đến dưới vòi nước, xả nước.
Dòng nước mát liền tưới lên tay cả hai, bỗng nhiên Đế Cô Hàn nghĩ đến một chuyện. Thế là anh tắt nước, vươn tay lấy hai cái ly, để dưới vòi nước vặn ra hai ly nước, một nóng một lạnh.