Gì chứ mấy lời nói dối này tưởng hắn là đồ ngốc hay sao.Từ lúc cô vào đây và trở thành người của hắn một cô gái nhỏ chưa trải sự đời được hắn làm cho trở thành một người phụ nữ trổ mã xinh đẹp như vậy không lẽ hắn lại không biết rõ gì về cô sao.
Ngu xuẩn
Người đàn bà ngu xuẩn này lại dám lừa gạt hắn.Ha thật nực cười mà.Không để những tiếng ồn ào vang vọng bên tai mình nữa người đàn ông liền phất tay một cái trợ lí Tiêu liền hiểu í mà bảo người lôi cô ta ra ngoài tiếp tục chờ lệnh.
-”Nhốt cô ta lại cậu biết phải làm gì rồi chứ”
-”Tiếp tục tìm…không tìm thấy thì mang người về chịu phạt”
Trợ lí tiêu cũng tái mặt khi đứng cạnh người đàn ông.Cậu biết nếu không nhanh chóng tìm người phụ nữ đó về thì đừng nói bây giờ có khi bản thân cậu còn chả nhìn thấy được Mặt Trời mọc vào ngày mai nữa.Cúi người rồi vội vã rời đi tiếp tục công việc tìm kiếm cô gái nhỏ.
Người đàn ông mệt mỏi đưa tay lên day trán nhưng cơn bực bội trong lòng vẫn chưa nguôi.Không tìm thấy cô thì đừng hòng ai yên ổn.Có dời sông lấp bể,lên trời xuống đất cũng phải tìm thấy cô gái nhỏ của hắn.
Dứt khoát người đàn ông đứng lên bước lên lầu đi về căn phòng mà cô với hắn đã trải qua suốt bao đêm.Vừa mở cửa đi vào liền nghe thấy âm thanh”Meoo….meoo”
Cả một ngày trời không yên ổn thêm sự mất tích của cô rồi lại gặp phải thứ mà hắn cực kì ghét.Hắn không phải ghét mèo mà hắn ghét thứ đã lấy mất đi sự tập trung của cô vào hắn.Đúng vậy suốt quãng thời gian qua cô gái nhỏ của hắn chỉ quan tâm tới con mèo chết tiệt này mà không thèm đếm xỉa tới hắn hỏi xem hắn không ghen ghét sao được cơ chứ.
Tuy ghen ghét con mèo trước mặt nhưng hắn biết con mèo này cũng giống như cô gái nhỏ cô đơn không nơi nương tựa.Có lẽ nhận thấy được sự đáng thương của con vật chết tiệt này nên cô mới bất kể hắn ngăn cấm không đồng ý nhưng vẫn bất chấp nuôi nó yêu thương và sủng nịnh nó.
Ghen ghét là thật nhưng thật sự không muốn cô buồn rầu nên vẫn ngầm chấp thuận mèo con này là một thành viên trong gia đình.Cô từng nói với hắn trong lúc hắn giận dỗi vì cô không còn quan tâm hắn như trước rằng:
-”Ông chủ…anh có thấy mèo con này giống như con còn em với ông chủ là bố và mẹ không?Anh nhìn xem nó rất đáng thương mà anh đừng bắt nó đi có được không”
Hắn biết lúc ấy cô chỉ đang làm nũng để hắn chấp thuận con vật này nhưng cũng không kìm lòng được bởi vì hắn với cô là bố mẹ có nghĩa là nếu như sau này cả hai có con thì chính là con của cô và hắn.Lúc ấy hắn có cảm giác gì nhỉ?Vui sướng nhưng ngoài mặt vẫn thờ ơ.
Chỉ là bây giờ không biết cô đang ở đâu nhưng đã là con của cô tức cũng là con của hắn.Hắn là cha và cô là mẹ.Mẹ đi vắng không có nhà thì người làm cha phải yêu thương con của mình.Vậy nên việc cho mèo con ăn sẽ được giao cho người đàn ông.Không ghét không thương nhưng vẫn vô pháp vô thiên mà nuôi nó.
…...
Chỉ là một lần mẹ đi vắng mà hắn phải nuôi con nhỏ đến tận 3 tháng….Hắn sắp phát điên rồi.Mỗi ngày phải chờ thông tin của cô mòn mỏi chờ cô quay lại thì sao chứ.Không 3 tháng nay hắn không hề có một tin tức nào từ cô cả.Cô đã đi đâu và đi đâu được cơ chứ.Cô sẽ không phải là như lời con ả kia lén lút sau lưng hắn vụng trộm với tên đàn ông nào khác chứ?
Không….không thể nào hắn hiểu cô nhất thế gian này nhưng 3 tháng cô vẫn không trở lại cũng như không có một tin tức gì khiến hắn không thể nào giữ được bình tĩnh nữa….Điên mất….