Ba tháng qua cô gái nhỏ mà hắn đang ráo riết tìm kiếm đang ở một thành phố nhỏ mang tên Sa Điềm mà chung sống với một người đàn ông khác.Cô gái nhỏ của hắn có lẽ đã không còn nhớ hắn là ai nữa.Bởi vì sau trận giằng co cách đây ba tháng cô đã bị mất trí nhớ.
…Ba tháng trước
Sau khi được Lê La Nam sơ cứu và băng bó vết thương cô gái nhỏ đã hôn mê mất hơn 3 ngày và khi tỉnh dậy cô chỉ cảm nhận được cơ thể đau và đặc biệt hơn hết cô không nhớ gì cả…một chút kí ức cũng không hề nhớ rõ.
Nhìn ra bên ngoài trời đã sáng hẳn Mặt Trời đã lên cao rồi chắc hẳn lúc ấy đã gần trưa rồi không nghĩ ngợi cô liền vội vã mặt kệ đau nhức khắp cơ thể mà muốn ra bên ngoài không biết nữa chỉ là cơ thể cô theo bản năng phải chạy khỏi đây.
Chỉ là chưa đi được hai bước chân Lê Thời Chuẩn từ ngoài bước vào trong tay là một chén cháo được nấu loãng ra có lẽ là trong lúc hôn mê cô không thể nhai nuốt được nên phải nấu loãng như vậy để dễ dàng cho cô ăn hơn.
Vừa bước vào anh ta thấy cô đã tỉnh liền vội đặt chén cháo xuống đi tới và ôm cô lại giường sau đó quay lại lấy chén cháo và ngồi xuống nhẹ nhàng thổi rồi đút cho cô ăn.Chưa kịp để cô thắc mắc chuyện gì đang xảy ra Lê Thời Chuẩn đã lên tiếng:
-”Em mau ăn cháo trước đã rồi anh sẽ giải thích mọi việc cho em nghe nhé.Ngoan nào nghe lời ăn đi đã”
Không hiểu chuyện gì nhưng cô gái nhỏ vẫn ngoan ngoãn làm theo ngoan ngoãn ngồi im để người đàn ông đút cháo cho mình ăn và đến khi hết đôi mắt đen tròn ấy mới nhìn chằm chằm vào người đàn ông í muốn anh hãy giải thích cho cô nghe chuyện gì đã xảy ra
Biết cô bị mất trí nhớ tạm thời nhưng anh ta đã lỡ yêu cô mất rồi liền tham lam nhân lúc cô hoạn nạn mà đánh phủ đầu:
-”Em tên là A Hiểu là vợ của anh”
-”Mấy hôm trước anh đưa em đi dạo thì em bị trượt chân té không may đầu bị va đập mạnh nên đã bị mất trí nhớ tạm thời”
-”Ngoan sau này nhất định phải cẩn thận nhớ chưa em như vậy làm anh rất lo lắng”
Anh ta nói dối không chớp mắt còn cô gái nhỏ cũng không nghi ngờ gì mà mỉm cười với anh ta như đã hiểu.Lê Thời Chuẩn biết mình không phải người tốt lành gì thời trẻ đánh nhau,hút thuốc,tụ tập bè phái,…cái gì hắn cũng đã làm thì việc bắt và giữ lừa dối cô gái nhỏ này cũng chỉ là việc bình thường.Cô gái nhỏ này…thực sự quá thuần khiết khiến cho người ta nhìn vào chỉ muốn bắt về giam lại giữ cho riêng mình.Hắn hiểu bản thân không tốt nhưng hắn sẽ cố gắng bao bọc bảo vệ cô tốt nhất.
Chỉ là có lẽ sự cố gắng ấy chỉ còn là thời gian được đếm ngược trước khi con quỷ Satan của thành phố B tìm được tới nơi này.
Vậy nên Lê Thời Chuẩn chỉ có thể là tranh thủ từng giây từng phút để ở cạnh cô gái nhỏ trước khi con ác quỷ kia tìm ra cô gái nhỏ và cướp cô khỏi anh ta.Khoảng thời gian hai người ở chung với nhau tuy không dài nhưng có lẽ sẽ là quãng thời gian hắn hạnh phúc nhất.
Không làm gì quá đáng với cô gái nhỏ chỉ tham lam giấu cô đi và để cô cho riêng mình thì hắn giống như một người chồng thực thụ chăm lo quan tâm cô gái nuông chiều hết mực như một báu vật.Lê Thời Chuẩn cưng cô như trứng hứng như hoa.Một vết xước nhỏ cũng khiến hắn trở nên sốt ruột mà bao bọc cô.Một cô gái nhỏ được Lê Thời Chuẩn bao bọc kĩ lưỡng như không có một chút bụi đen nào có thể lại gần và nhuốm bẩn được cô gái nhỏ cả.Như là Lê Thời Chuẩn đã thực sự bị cô bỏ bùa mê thuốc lú khiến hắn không còn tỉnh táo nữa chỉ biết rằng cô chính là báu vật mà hắn cho dù có mất đi tính mạng này cũng phải bảo vệ đến cùng kiệt.