Cô Vợ Rắc Rối Của Ảnh Đế

Chương 57



Nụ cười trên mặt mọi người cứng đờ, chốc lát sau có người đứng ra xoa dịu bầu không khí cứ như vậy mới bỏ qua đề tài này.

Lê Nhất Ninh cũng không để bụng, cô cụp mắt nhấp một ngụm nước trái cây rồi định đi về trước.

Cô còn chưa kịp mở miệng thì hội chị em bên cạnh lại bắt đầu.

“Hây da, thật hâm mộ Ninh Ninh, Hoắc tổng không chỉ là người thừa kế duy nhất của Hoắc gia mà còn là ảnh đế”

Lê Nhất Ninh chỉ mỉm cười không nói chuyện. “Như vậy Hoắc tổng chẳng phải rất bận sao”

“Đúng vậy đúng vậy, Ninh Ninh hôm nay là thứ bảy Hoắc tổng cũng không được nghỉ sao?”

Nghe xong, Lê Nhất Ninh mỉm cười nói: “Không được

“A..... cũng không được bên cạnh cậu, có cảm thấy rất buồn tẻ không?”

“Không thể nào”

Lê Nhất Ninh nhàn nhạt nói: “Biết kiếm tiền là được, mình không cần có người bên cạnh, lại nói không phải có các cậu bên cạnh mình sao.”

Mọi người: “......”

Càng tức giận.

Tại sao khích không được cô chứ!!

Lê Nhất Ninh nhìn đám “chị em' hư tình giả ý trước mặt, cô lười không muốn tốn sức chiến đấu của mình.

Nói đúng hơn là bọn họ quá yếu. Bỗng, một người trong số đó nhìn Lê Nhất Ninh nói: “Ninh

Ninh cậu phải nhớ nói với Hoắc tổng, tiền kiếm cả đời không đủ nhưng vẫn phải bên cạnh bà xã nhiều hơn.”

“Đúng vậy, trước đó Hoắc tổng có tới một năm không về, tình cảm của hai người vẫn tốt chứ?”



Các cô ấy đang thầm bắt đầu cười nhạo Lê Nhất Ninh.

Thời gian trước chuyện cô theo đuổi minh tinh làm rất là rầm rộ. Độ hiểu biết của mọi người tuy không rõ ràng như chú Hứa, cũng chỉ biết cô chính là fan giàu có vung tiền như rác nọ, nhưng tin tức cô vì một tiểu thịt tươi tiến vào giới giải trí thì

sớm đã truyền bá rộng rãi trong cái giới bé tẹo này rồi.

Lê Nhất Ninh biết, lúc nguyên chủ còn, bọn họ ở sau lưng đã âm thầm cười nhạo nghị luận cô vô số lần.

Nghĩ vậy, khóe môi cô cong lên cười nói: “Có lẽ vẫn còn tốt”

Cô vén tóc ra sau tai, ðng ẹo nói: “Dù sao ông xã mình cũng yêu mình rất sâu sắc”

Lời vừa dứt, có người cười gượng: “Phải..... phải không.” Lê Nhất Ninh chớp mắt: “Chẳng lẽ không phải sao?”

Cô sờ mặt của mình: “Mình xinh đẹp như vậy, tại sao ông xã mình không yêu mình chứ?”

Người xung quanh: “......”

Cô có thể đừng tự luyến như vậy không, nhưng hết cách...... lời của Lê Nhất Ninh nói lại là sự thật, nghĩ như vậy bọn họ càng thêm tức giận.

Mấy người hợp lại mà đấu không lại cô, vừa muốn từ bỏ thì điện thoại đặt bên cạnh Lê Nhất Ninh bỗng vang lên.

Mọi người thuận thế nhìn qua, lúc nhìn thấy chữ “Ba thì cơn bát quái trong mắt cũng bay biến đi mất.

Ồ, không phải Hoắc tổng.

Lê Nhất Ninh nghẹn một cái, nhanh chóng bắt máy: “Alo, ông xã.”

Mọi người: “????”

Hoắc Thâm nghe giọng nói này của cô, trái cổ lăn lên một cái: “Đang ở đâu?”

Lê Nhất Ninh: “Đang ở bên ngoài, anh bận xong rồi?” Hoắc Thâm: “Ừm”



Lê Nhất Ninh 'ờ' một tiếng, nhàn nhạt nói: “Vậy anh tới đón em được không, em muốn đi mua chút đồ”

Hoắc Thâm vừa định từ chối nhưng nghe giọng nói của cô không đúng lắm, sau mấy giây im lặng thì anh đồng ý: “Được, gửi địa chỉ cho tôi.”

“Dạ được, yêu anh muazh muazh.”

Hoắc Thâm: “.......

Sau khi cúp điện thoại, Lê Nhất Ninh không hề thấy bất ngờ khi chạm phải ánh mắt kinh ngạc của đám chị em.

“Ninh Ninh......

“Hả?” Lê Nhất Ninh nhướng mày, nhìn người đó. “Vừa rồi là Hoắc tổng gọi?”

“Đúng vậy.”

“Cậu ghi chú Hoắc tổng viết thành ba?”

Nghe xong, Lê Nhất Ninh cười e thẹn, vờ ra vẻ thẹn thùng: “Ây da, đây là tình thú vợ chồng.”

Mọi người: “......”

Thần linh ơi tình thú vợ chồng.

Đợi không bao lâu thì Hoắc Thâm đã tới rồi.

Lê Nhất Ninh vừa muốn ởi thì người bên cạnh đã ồn ào: “Để Hoắc tổng vào đi đón cô đi.”

“Đúng đấy đúng đấy.”

Lê Nhất Ninh nhịn nỗi xúc động muốn trợn trắng mắt, cong môi mỉm cười nói: “Không cần, ông xã của tôi đối xử với tôi tốt hay không tự tôi biết rõ là được, không cần dùng cách này để chứng minh.”

“Lại nói, ông xã tôi quá đẹp trai, không thể để cho các cậu nhìn.”