Nhiều ngày trôi qua, Lục Mạn Y vẫn bị giam trong bóng tối. Cha con nhà họ Kiều nhốt cô thế này để làm gì? Cơm bưng nước rót, giữ cho cô mạng sống, không tra tấn, không đánh đập là thế nào? Chỉ là... cơ thể Lục Mạn Y không thể chống lại nhiệt độ lạnh lẽo dưới căn hầm này.
Sự mất tích bất chợt này ủa cô đã khiến dư luận một lần nữa sục sôi, tất cả mọi người đều nghi ngờ rằng cô sợ tội mà bỏ trốn. Lục Tư Thần đã dùng toàn quyền huy động người tìm kiếm em gái song biết được còn có người đàn ông khác đang cố lục tung tung tích của Lục Mạn Y. Tiếc thay Tư Thần ở nước ngoài lâu nay không thể nắm bắt được rõ tình hình ở đây vì vậy đối với chuyện này Hàn Thiên Ngạo sẽ có lợi thế và nhạy bén hơn anh rất nhiều. Trước hết để tìm được em gái, Tư Thần chỉ có thể nhúng nhường trực tiếp đi gặp Thiên Ngạo đề nghị phối hợp điều tra cùng nhau, đương nhiên anh không đồng ý. Tư Thần đối với anh không hề quen biết, lại cùng mục đích giống anh nhưng chưa biết tốt xấu cho nên không thể không đề phòng nhưng cũng không hẳn sẽ không dựa vào sức lực của người lạ này. Cả hai đã đều đã báo tin tìm người mất tích cho phía cảnh sát nhưng dường như phía trên đã ban lệnh xuống không cho bọn họ nhúng tay vào vụ án này vì Lục Mạn Y đang được xem là tội phạm. Vì vậy mà mức độ nghiêm trọng của vụ mất tích này đã tăng lên, Lục Tư Thần lần này buộc phải lạm quyền, sử dụng mối quan hệ “công” để xen vào chuyện “tư”. Thậm chí anh còn tức tốc đến tận nhà riêng của tổng thống nước B mà nhờ vả.
Hàn Thiên Ngạo nhạy bén, nghi phạm đầu tiên mà anh nghĩ đến chính là Kiều Yến Ân. Tại nạn trước kia mà cô ả gây ra anh vẫn còn chưa tính sổ chỉ vì không muốn gây nên thị phi giữa hai nhà Hàn- Kiều nhưng nào ngờ đây lại là sai lầm. Nếu ngay từ đầu anh xuống tay răng đe thì cớ sự này sẽ không xảy đến với người còn gái anh yêu. Bước đầu tiên tìm ra nghi phạm đã xong, giờ tiến hành bước thứ hai: tìm manh mối, đây là bước khó khăn nhất bởi vì chắc chắn Kiều Hiền Minh không nhưng không che giấu chuyện xấu xa này của con gái bảo bối của mình mà còn tiếp tay cho cô ta.
Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, nếu anh đã phát giác được kẻ chủ mưu, thì tên đó cũng đã đánh hơi được động thái bên anh. Kiều Yến Ân lập tức sai người đưa Lục Mạn Y đến chỗ khác. Tuy nhiên, hắn lại không nhận ra rằng hành động nhất thời này của hắn đã nằm trong sự tính toán của đối phương. Đây là một cái bẫy do chính tay Hàn Thiên Ngạo giăng ra, chỉ cần hắn sa lưới thì anh liền thu dây.
“ Thưa ngài, đúng như theo kế hoạch... tất cả đều xuống tay cả rồi.”
“ Ừ! Tiếp tục theo dõi chúng, thế nào cũng sẽ lộ ra sơ hở đến lúc đó ta hành động vẫn không muộn.”
“Rõ.”
Cuộc đối thoại vừa nãy chính là của Lục Tư Thần, anh đã tạo ra bàn cờ này, điều khiển, chi phối nó còn Hàn Thiên Ngạo và tên Kiều Hiền Minh kia chỉ là con cờ trong tay anh là thôi. Đợi đến khi thời cơ đến, anh sẽ à ngư ông đắc lợi ngồi bên ngoài xem bọn chúng tự đấu đá lẫn nhau rồi nhân lúc chúng lơ là cảnh giác, anh sẽ cứu người. Hai người họ dù có thâm sâu đến mức nào cũng không thể nào qua được sự thông minh, quyết đoán đến đáng sợ của Lục Tư Thần, cả hai đều không nhận ra chính sự manh động của bản thân đã làm “ rút dây động rừng”, biến bản thân thành con rối cho người khác toàn quyền kiểm soát.
Lục Tư Thần cũng rất nóng lòn muốn cứu em gái mình thoát khỏi đó, nhưng nếu anh cũng vội vàng mà chui đầu ra ánh sáng thì tên cáo già đó sẽ không để yên cho cô hoặc tình huống xấu nhất có thể xảy ra khi hắn nghĩ bản thân mình đang bị anh dồn vào đường cùng và không còn đường nào để chạy thoát thì hắn sẽ ra tay thủ tiêu em gái anh trước. Vì vậy anh tuyệt đối phải nhận nhịn cho cùng.
Phía cảnh sát đã đồng ý âm thầm phối hợp điều tra cùng với Lục Tư Thần. Vì đích thân lãnh đạo cấp cao trực tiếp theo dõi vụ án, đội trọng án cũng không dám lơ là, thất trách trong công việc, dốc hết sức mình nhanh chóng cứu người.