Cố Nghiên Đông là một trong tứ đại hộ pháp, luôn lo liệu mọi chuyện trong bang khi các cô vắng mặt. Cố Nghiên Đông là một đứa trẻ mồ côi, lang thang ngoài đường không có nơi ở ba của Hà Mạn Tuyết \- Hà Hoàng Bá đã cưu mang mang hắn về nuôi và đào tạo thành một kẻ máu lạnh như bây giờ. Hắn mang nợ ông rất nhiều, hắn rất trung thành tuyệt đối với Hà Hoàng Bá, do vậy hắn luôn dốc sức bảo vệ an toàn cho Hà Mạn Tuyết. Cùng lớn lên với nên cô và hắn có thể gọi là thanh mai trúc mã. Nghe thấy câu hỏi của cô, hắn bước ra hướng về phía cô đang ngồi hơ gập người, báo cáo: " Thưa đại tỷ, mấy hôm trước có vài người không biết là ai phái đến bưng chúng ta đốt lô hàng 10 tỷ USD của chúng ta."
Hà Mạn Tuyết nghe vậy không nóng cũng không lạnh, nhưng ánh mắt lại xẹt qua vài tia tức giận. Thật ra, đối với cô 10 tỷ USD cũng không đáng bao nhiêu bở vì nó chỉ là một số tiền rất nhỏ so với gia tài của cô hiện giờ nên không mấy là tức giận. Nhưng cô vẫn không thể nào bỏ qua cho bọn chúng vì dám ngang nhiên lộng hành trên địa bàn của cô mà đột lô hàng đó, thật là không biết sống chết. Cô không thể hiện sự tức giận ra bên ngoài, giọng nhàn nhạt lên tiếng: " Bắt được chưa?" " Khi bọn chúng chuẩn bị chạy đã bị bắt, hiện tại chúng đang bị nhốt ở phòng giam thưa tỷ." " Dẫn đường" Cô đứng dậy xuống dưới, phía sau là 3 đại tỷ vẫn im lặng từ nãy đến giờ còn Cố Nghiên Đông đi phía trước dẫn đường. 5 người đi xuống tất cả mọi người trong sảnh đứng thẳng cúi đầu nhường đường cho họ đi. Cố Nghiên Đông dẫn 4 người đi sau vào bên trong sảnh, những đồ vật trang trí đắt tiền được đặt khắp nơi, cái rẻ nhất nơi đây cũng phải vài trăm USD khiến người ta xuýt xoa về đồ giàu có của chủ nhân nơi đây. Đến một căn phòng sau bên trong, căn phòng đước sơn màu vàng trên trần nhà có một chùm bóng đèn pha lê, xung quanh được bài trí như một phòng ngủ hoàng gia thật chói mắt. Cố Nghiên Đông đến gần chiếc giường kingsize được đặt ở giữa căn phòng gõ nhẹ 3 cái vào đầu giường vang kên một tiếng " Cạch" chiếc giường xoay sang một bên lộ ra một chiếc cầu thang dẫn đến con đường bên dưới chiếc giường. Suốt đoạn đường tối đen, chỉ le lói cầu ánh sáng từ những ngọn nến trên hai bước tường cứ cách 1m sẽ có một ngọn nến, những ánh sáng nhấp nhánh không ổn định của cây nến càng làm tăng thêm vẻ huyền bí và nguy hiểm. Đi thêm một đoạn đường nữa, mùi máu tang bắt đầu thoang thoảng trong không khí rồi đậm dần.
Nơi đây là nhà giam giam những tên không biết sống chết có ý đồ với Secret bang. Những cách hành hạ dã man nhất được áp dụng ở nơi đây, tội càng nặng thì càng bị đưa vào sâu bên trong, nơi đây không khác " Địa ngục trần gian". Nhưng đây chưa là tất cả, có một nơi khác trong tòa lâu đài chỉ cần nghe đến tên thôi đã khiến cho người ta sợ mất mật đó chính là " Hắc lao". Nơi đó là nơi thí nghiệm các loại độc mà bang chế tạo ra để biết công dụng như thế nào họ thử ngay trên cơ thể người mà những người này phạm phải tội nghiêm trọng nhất đó là phản bội lại bang.Những người ở đây họ không hề chết ngay mà hằng ngày họ được thử cả trăm loại độc khác nhau khiến họ cảm thấy như chết đi sống lại nên không một ai trong bang ngu ngốc mà phản bội nhưng không phả là tất cả.
Trong nhà giam vang lên những tiếng la hét đau đớn hay những tiếng chửi rủi vang lên khắp nhà giam. Cô đi qua từng nhà giam, mỗi một phòng là một cachr tượng khác nhau nhưng đều chung một thứ là khiến người ta kinh sợ và sợ hãi, các căn phòng đều có màu đỏ trên khắp bức tường đó là máu của những tên bị hành hạ văng lên nhuốm đỏ cả bức tường.
Cố Nghiên Đông dẫn tất cả đến một căn phòng gần cuối con đường nơi giam giữ những con người không biết sống chết đã đốt lô hàng của cô. Trước cửa có hai tên đàn em thấy các cô và hắn liền cúi đầu, nói: " Chào tứ tỷ và Cố lão đại ". Cô Nghiên Đông ra hiệu cho hai tên đó mở cửa, cúi đầu đưa tay ra hiệu mời hai cô vào.