Cõi Chết

Chương 3: Vụng trộm



Hôm nay cũng như bao ngày qua, Hà chở bánh ra chợ giúp Liên. Bày hàng ra giúp Liên rồi mới trở về nhà, cô về dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị bữa trưa cho cả nhà.

Từ lúc có Hà, hầu như Liên chưa từng động tay vào việc nhà.

Bà cụ đi ra thành phố thăm con trai út của mình, Kiên thì ra thăm đồng, trời vẫn còn sớm Liên chưa về.

Hà thấy nhà yên tĩnh nên về phòng nằm một lúc rồi mới đi tắm.

………

Hôm nay, Kiên về sớm. Vừa đi đến cháy bếp đã nghe văng vẳng bên tai tiếng hát ngọt ngào, anh dừng bước rồi đảo mắt nhìn quanh. Thấy Hà đang ngồi chải tóc bên gốc khế cạnh hiên bếp, cô vừa mới tắm xong nên những giọt nước còn rơi xuống từ mái tóc bồng. Làn da của cô gái mới lớn non mơn mởn, cô mặc áo yếm...lộ ra tấm lưng trần vô cùng quyến rũ, trên cổ cô vẫn còn quấn chiếc khăn rằn...mà cũng chưa bao giờ anh thấy cô cởi bỏ chiếc khăn trên cổ xuống.

Bất ngờ dục vọng đốt cháy, Kiên bước đến ôm lấy Hà từ phía sau lưng. Một điều khiến anh cảm thấy ngạc nhiên là Hà không hề từ chối cái ôm của anh.

Kiên cúi xuống hôn lên lưng Hà...

Ư...ư...m...

Hà khẽ rên lên vài tiếng !

"Hà vào phòng cùng anh một lúc nhé !"

- Vâng ạ !

Kiên nắm tay Hà về phòng rồi đóng cửa lại. Vừa chốt cửa xong thì liền đè Hà xuống giường, anh đưa tay cởi áo yếm của cô ra rồi hôn tới tấp quanh bầu ngực.

Thịt da non mềm, mịn màng vừa tắm xong càng thêm mềm mại mát mẻ. Kiên chỉ tham đắm muốn nhiều hơn, không muốn dừng lại. Anh tiếp tục đưa tay cởi bỏ quần dài của Hà xuống rồi đưa tay lòn vào khe.



Ưm...

Hà thở gấp, bầu ngực nhấp nhô..."anh Kiên !"

Kiên cởi hết quần áo trên người mình xuống rồi nằm lên người Hà, anh hôn lên cổ cô rồi trượt dần xuống vùng xương quai xanh. Anh rất nhiệt tình, nên tạo nên khúc dạo đầu vô cùng hoàn hảo. Thân dưới của anh căng lên quá mức, giống như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Hà vừa rên rỉ vừa thở gấp, cả người cô như rã rời không còn chút sức lực..."anh, anh Kiên em thấy khó chịu lắm !"

Kiên đưa cậu nhỏ vờn quanh khung miệng cô bé nhưng không cho vào trong, cứ cạ qua cạ lại...giống như đưa miếng mồi ngon đến miệng rồi giật lại.

Hà khó chịu đến mức rơi nước mắt "anh Kiên, anh thật sự rất nhẫn tâm !"

Kiên khẽ cười "thế em muốn thế nào ?"

Thấy anh vẫn cứ đùa dai. Hà nhíu mày "sao em lại không nhìn ra anh là người khó ưa đến thế chứ ?"

Bên trong cô bé vẫn nhiệt tình mở cửa chào đón cậu nhóc, nhưng mãi vẫn không chịu ghé vào. Cứ loanh quanh trước cửa, lúc bấy giờ cô bé đã phải cung cấp một lượng nước ấm rất lớn, chảy thành dòng ướt đẫm một vùng rộng lớn của tấm chiếu.

Vì khao khát đang dâng cao, Hà mạnh dạn quật Kiên ngã xuống giường rồi cô ngồi lên, cô đưa tay sờ vào cậu nhỏ rồi đặt nó vào trong.

A...a...

Kiên như bị tia điện giật tê liệt cả người, anh không khỏi rên lên thật lớn...và rồi anh nằm hưởng thụ cuộc sống.

Hà cứ như thế mà ưỡn ẹo trên người anh. Cảm giác mang đến cho nhau rất tuyệt vời.

Anh đưa đôi tay lên xoa nắn nhẹ nhàng ngực cô, thỉnh thoảng anh khòm dậy mút vào ngực cô, dùng chiếc lưỡi của mình đá quanh đầu ti.

Anh càng làm thế càng khiến Hà thêm kích thích, bản chất nguyên thủy trỗi dậy...Hà càng uốn éo và nhún đều đặn hơn...lúc lại nhún rất nhanh, khi lại nhẹ nhàng và cạ hai thân dưới sát vào nhau hơn nữa. Cô thỉnh thoảng lại cúi xuống liếm nhẹ vùng ngực anh, day day đầu ti anh.



Không khỏi khiến cho anh giật bắn người, cứ hết lần này đến lần khác.

Nhìn hai má ửng đỏ của cô càng thêm gợi tình. Kiên nhìn đến say đắm "Cô ấy đẹp quá !"

Hà dường như rất có khiếu trong việc lên giường. Cô luôn khiến cho Kiên bất ngờ...

Chưa bao giờ Kiên thấy mình sung sướng như bây giờ, gần 10 năm chăn gối cùng Liên vô cùng nhạt nhẽo...Liên là một người e dè, cô rất thùy mị nên việc chăn gối xem như giải quyết nhu cầu sinh lý cho anh. Cô nào dám mạnh dạn và thú tính như Hà.

Cuộc ân ái diễn ra hơn một giờ đồng hồ...Kiên lật ngửa Hà xuống và anh ra sức nhịp...một lúc sau anh dồn hết sức rùn mình bắn vào bên trong cô bé.

Hà cảm nhận được một dòng nước ấm bắn vào bên trong thì cười mãn nguyện.

Tàn cuộc chơi, cả hai nằm thở hồng hộc.

Một lúc sau, Kiên khẽ lên tiếng "thôi em về phòng nghỉ ngơi đi, Liên cũng sắp về đến rồi".

Hà đưa ngón tay trỏ vẽ vời lên ngực Kiên rồi tỏ ra vẻ tủi thân "haiz...em hết giá trị rồi nên anh đá em trở về. Biết ngay mà !"

Kiên ôm lấy Hà, kéo cô sát vào lòng "cẩn thận vẫn hơn em à !"

- Được rồi, em về phòng đây !

Kiên vớ theo vỗ nhẹ vào mông Hà..."về đi đồ yêu tinh".

Thế là việc vụn trộm giữa Kiên và Hà kéo dài rất lâu. Mỗi khi có cơ hội là hai người mây mưa triền miên. Hà luôn luôn mang đến cho Kiên những cảm giác mới lạ, càng lúc Kiên càng say mê Hà nhiều hơn. Anh đã hững hờ việc chăn gối với Liên, thậm chí có khi hơn tháng trôi qua anh cũng chưa chạm đến Liên.

Cuộc sống vất vả nên Liên cũng không nghĩ nhiều, cô nghĩ có lẽ là do Kiên làm lụng vất vả quá nên không thực hiện được việc chăn gối.