Bởi vì tính cách của Anh Thư rất thích đi chơi khám phá nơi này nơi kia, nên cô rất muốn đi tìm hiểu khắp nơi, qua đây được một tháng rồi nên cô có thể tự lái xe đi được tất cả những nơi cô muốn.
Nhưng mỗi lần Anh Thư bước ra khỏi cửa cô đều bị Minh Anh hỏi:
-Nhóc lại muốn đi đâu nữa hả?
Cô khó chịu nói:
-Chú sao lại thích quản người thế hả? Tôi đi đâu là chuyện của tôi liên quan gì đến chú nè?
-Bởi vì tôi đã hứa với anh trai nhóc là sẽ chăm sóc cho nhóc rồi, nên tôi phải chịu trách nhiệm với những việc làm của nhóc ở đây chứ?
Anh Thư liếc anh một cái rồi nói chỉ đủ một mình cô nghe:
-Anh trai của tôi còn không quản được tôi mà chú đòi quản à? Còn lâu nhé!
Minh Anh bởi vì ngồi ở xa nên không nghe rõ anh hỏi lại:
-Nhóc vừa nói cái gì hả?
-Được rồi tôi không thèm cãi với chú nữa, tôi chuẩn bị đi đến trung tâm thương mại để mua đồ được chưa?
Minh Anh gật đầu và mở cửa phòng ra đi xuống nhà, bởi vì hôm nay là ngày nghỉ của anh nên Minh Anh muốn được thư giãn nghỉ ngơi, còn Anh Thư thì đi tắm rửa chuẩn bị ra ngoài chơi.
Bởi vì tính cách của Anh Thư vui vẻ đáng yêu, nên rất nhanh cô đã hòa nhập với mọi người trong nhà, và ai cũng yêu mến cô hết.
Kể cả chị em bạn dâu là Hạ Băng và Thiên An đều yêu mến cô, chỉ là hai cô gái ấy đang có bầu nên các anh hạn chế cho các cô ấy chơi chung với Anh Thư.
Vì việc cô xém chút nữa làm cho chị dâu của mình sinh con trong thang máy, từ đầu đến cuối đều được Minh Anh kể lại cho cả nhà nghe, vì vậy mọi người mới kỷ tính một chút mà thôi.
Và hiện tại các anh cũng đã đưa vợ về biệt thự riêng ở rồi, chỉ có cuối tuần là cả nhà họp mặt ở nhà chính, cô và Minh Anh vẫn còn ở với ông bà Dương, bởi vì hai người vẫn chưa có chính thức kết hôn.
Sau khi Anh Thư chuẩn bị xong đi xuống lầu, thì nhìn thấy Minh Anh đang ngồi với ông bà Dương, bởi vì thời gian sống ở đây đã quen rồi nên cô cũng tự nhiên hơn nhiều, cô ngồi xuống bên cạnh Minh Anh và hỏi ông bà Dương:
-Thưa ba mẹ con có thể xin phép ba mẹ ra ngoài hôm nay được không ạ?
Bà Dương hỏi:
-Con muốn đi đâu?
-Dạ vì sắp tới con chuẩn bị vào trường học và thực tập ở bệnh viện, nên con muốn mua thêm một ít đồ dùng ở trung tâm thương mại ạ.
Bà Dương mỉm cười nói:
-Được vậy có gì mẹ kêu Minh Anh đưa con đi nhé!
-Dạ không sao đâu con có thể tự đi được ạ.
Ông Dương từ đầu đến cuối đều im lặng lúc này mới lên tiếng:
-Thôi con cứ nghe lời của mẹ con để cho Minh Anh đưa con đi.
Bởi vì hai người họ đã nói như vậy rồi thì Anh Thư cũng không thể cãi được, cô quay qua mỉm cười với anh nói:
-Vậy làm phiền chú rồi.
Minh Anh liếc cô một cái tỏ ra khó chịu, nhưng anh vẫn đứng lên cúi chào ba mẹ để đi với Anh Thư.
...****************...
Khi hai người vừa đi chưa được bao lâu thì ở ngoài cổng có xe chạy vào, bởi vì là người quen của gia đình nên bảo vệ liền mở cửa cho xe chạy vào.
Bước xuống xe đi vào nhà lớn là một cô gái con lai giữ Châu Á và Châu Âu, với dáng người xinh đẹp mái tóc bạch kim và đôi mắt nâu, làm cho khuôn mặt của cô càng trở nên hoàn hảo.
Ông bà Dương vừa thấy cô liền mỉm cười, cô cúi đầu lễ phép chào hai người:
-Thưa bác trai bác gái con mới đến ạ.
Bà Dương đưa tay ra đỡ cô ngồi xuống hỏi:
-Flora hôm nay con đến đây có việc gì à? Hay con có hẹn với Minh Anh?
-Dạ không có, hôm nay ba mẹ kêu con qua gửi thiệp mời hai bác tối chủ nhật đến nhà con dự tiệc mừng thọ ông nội của con, bởi vì ba mẹ hiện đang đi công tác ở nước ngoài nên về trễ, khi ba mẹ con về sẽ trực tiếp đến mời bác đến nhà con ạ.
Ông Dương mỉm cười nói:
-Chèn ơi hai gia đình chúng ta đã thân thiết với nhau từ rất lâu rồi cần gì lễ nghi, bác nhận được thiệp mời tối hôm đó nhất định sẽ đến mà.
-Dạ.
Rồi Flora nhìn qua bà Dương hỏi:
-Bác gái anh Minh Anh không có ở nhà sao ạ? Con định nói với anh ấy một tiếng luôn ạ.
-À, thằng bé mới đưa vợ sắp cưới đi ra ngoài chơi rồi chắc chiều mới về đến, con muốn gọi điện nói với nó hay là để bác chuyển lời lại?
-Bác nói là vợ sắp cưới của anh Minh Anh sao?
Bà Dương mỉm cười nói:
-Đúng là vợ sắp cưới của thằng bé bởi vì hai gia đình có hứa hôn từ đời trước, đến bây giờ mới thực hiện hôm đến nhà con dự tiệc, bác sẽ nói với Minh Anh đưa con bé theo cùng, để con và con dâu của bác làm quen với nhau.
Gương mặt của Flora hơi buồn một chút, cô trả lời:
-Dạ.
Rồi Flora ngồi lại chơi với hai ông bà một lúc cũng xin phép trở về nhà của mình.