Giữ đúng lời hứa với em, cuối tuần tôi đưa em đi chơi quanh khu phố quen thuộc.
- Vậy là anh đã thực hiện lời hứa với em rồi đấy nhé.
- Vâng😄.
- Trông em có vẻ rất vui nhỉ.
- Tất nhiên rồi, vì là anh đưa em đi chơi mà, hihi.
- Không ngờ một cô nhóc ngốc nghếch như em lại giỏi nịnh nọt người khác như vậy đấy.
Khi đang đi dạo ở phố, tôi và em có tình cờ đi qua một trung tâm thương mại mới mở không lâu. Em kéo áo tôi, rồi lộ ra vẻ mặt nài nỉ, muốn tôi đưa em vào trong đó.
- Em muốn vào đây mua gì sao?
- Phải! Gần đây xuất bản rất nhiều cuốn tiểu thuyết hay, em muốn tới nhà sách mua vài cuốn về đọc.
- Ra là vậy.
- Nhà sách kia rồi, may quá, nó nằm ngay dưới tầng 1, chúng ta không cần mất công lên tầng 2 nữa.
- Em thích cuốn tiểu thuyết nào thì cứ lấy đi, anh sẽ trả tiền.
- Không cần đâu mà, em có thể tự chi trả được, anh đã đưa em đi chơi rồi mà còn trả thêm tiền mua sách cho em, làm vậy em thấy ngại lắm.
- Không sao đâu.
- Anh hứa đưa em đi chơi thì toàn bộ chi phí phải do anh trả chứ, sao lại để một cô nhóc ngốc nghếch như em trả được.
- Có vài cuốn sách thôi mà, đáng bao tiền chứ.
- Nhưng...
- Không nói nhiều, tiền sách của em anh sẽ trả, cứ lựa thoải mái đi.
- Vậy thì phiền anh rồi.
- Không sao đâu mà, chúng ta quen nhau từ nhỏ, đâu thể gọi là làm phiền được. Em hơi khách sáo rồi đấy!
- Không phải em khách sáo đâu, chỉ là để anh trả vậy có hơi..
- Anh nói là không sao mà, dù gì gia đình em cũng đối xử rất tốt với anh, còn cho anh ở lại, tin tưởng anh mọi mặt. Anh thực sự rất cảm kích với tấm lòng bao dung của hai bác và em.
- Haizzz thật là hết cách, vậy phiền anh trả tiền mấy cuốn này giúp em nhé!
- Tất nhiên rồi.
Dù tôi đã nói rằng em cứ lựa tất cả những cuốn sách mà em thích nhưng em đi tới đi lui trong nhà sách, băn khoăn một hồi cũng chỉ chọn đúng một cuốn tiểu thuyết đang được giảm nửa giá.
- Sao em chỉ lấy có một cuốn vậy? Anh thấy còn nhiều loại hay lắm, hay anh chọn thêm cho em nha.
- À em chỉ ưng mỗi cái này thôi, chúng ta đi tính tiền nha!
- ...
- Khoan đã! Em đợi chút đi, anh cũng muốn lựa vài cuốn về đọc.
- Vâng.
Tôi ra các kệ sách lấy tầm hơn chục cuốn tiểu thuyết mà em đã phân vân, rồi đưa em ra quầy tính tiền.
- Anh cũng đọc thể loại như này sao?
- Từ từ rồi em sẽ rõ.
Khi ra khỏi trung tâm thương mại tôi đưa túi đựng những cuốn tiểu thuyết cho em.
- Cho em đó!
- Sao lại cho em? Chẳng phải anh mua về đọc sao?
- Anh định mua về đọc nhưng mà tự nhiên lại không thích đọc thể loại này nữa, sau anh sẽ mua loại khác.
- Thôi đi, em biết hết rồi. Là anh cố tình nói mua cho anh xong rồi bịa chuyện để cho em đúng không?
- Làm gì có chứ, ban đầu là anh mua cho anh thật mà. Nhưng giờ anh hết hứng thú đọc mấy thể loại này rồi nên cho em.
- Em đâu có ngốc đến mức không nhận ra rằng anh đang nói dối chứ!
Tôi cũng khờ thật đấy, lại lấy cái lí do lộ liễu như vậy.
- Mau cầm lấy đi anh mỏi tay quá rồi nè.
- Hết nói nổi anh luôn, mua nhiều vậy làm gì chứ em đâu thể đọc hết được đâu.
- Đọc từ từ rồi sẽ hết, chứ anh thấy em cứ chần chừ hoài không chịu chọn khiến anh thật sự rất mất kiên nhẫn đấy.
- Em xin lỗi.
- Ấy đừng nói như vậy, ý anh không phải trách em đâu, không cần phải xin lỗi. Giờ em muốn đi đâu nữa?