CHương 1094:
Ngay khi Trương Thác chuẩn bị kết thúc buổi tuyển dụng ngày hôm nay, thì có một chàng trai có vẻ ngoài hơi nhát gan bước tới với một bản sơ yếu lý lịch nhàu nát bị cậu kẹp chặt trong tay.
“Anh… xin chào, anh đang tuyển người ở đây à?”
Trương Thác nhìn động tác của chàng trai này, liếc nhìn sơ yếu lý lịch của đối phương, khóe miệng khế nhếch lên một nụ cười, xem ra anh đã tìm được người mình cần tìm rồi.
Trương Thác nhìn thoáng qua chàng trai đó rồi nói “Cậu tên là gì?”
Chàng trai trẻ trả lời: “Tổ Lâm”
Trương Thác xem qua sơ yếu lý lịch của Tổ Lâm, nói: “Công việc là lễ tân của công ty. Lương một tháng là mười triệu năm trăm nghìn đồng, cậu có chấp nhận được không?”
“Được ạ, được ạ” Tổ Lâm gật đầu liên tục, với một biểu hiện vui vẻ trên khuôn mặt nhát gan của cậu ta.
“ƠI! Đây không phải là Tổ Lâm đấy à!”
“Đúng vậy, tại sao mọi người lại ở đây?”
“Đây là thiên tài toán học của chúng ta. Tại sao cậu lại nhận một công việc lễ tân như này ngay sau khi tốt nghiệp chứ?”
Ở bên cạnh, một vài giọng nói chế giễu vang lên.
Trương Thác nhìn sang bên cạnh và thấy một nhóm nam nữ đang nhìn Tổ Lâm với vẻ chế nhạo, nhìn những chàng trai và cô gái này có vẻ như như họ đều là những sinh viên mới tốt nghiệp.
Tổ Lâm gãi đầu, “Do tôi không tìm được việc để làm”
“Chắc chắn là cậu không thể tìm việc được rồi, một tên mọt sách như cậu, ai lại muốn tuyển dụng cậu cơ chứ? Cậu thích hợp để ở lại trường trong suốt quãng đời còn lại, trở thành hình mẫu cho giáo viên hơn, ha ha ha ha!” tiếng cười của bọn họ vang lên.
“Thôi nào, tôi cũng rất nhẹ nhõm khi thấy rằng thiên tài toán học của chúng ta đã tìm được một công việc làm với mức lương mười triệu năm trăm nghìn mỗi tháng” Một chàng trai vẫy tay bước sang phía bên kia đường mà vẫn không quên nói: “Thế sao, mấy người chúng tôi vừa rồi đã vượt qua bài kiểm tra viết của Lâm Thị. Nếu không có sự cố nào xảy ra, thì có lẽ chúng tôi có thể sẽ làm việc tại Lâm Thị trong tương lai.
Chà chà, lương thực tập không chỉ có mười triệu năm trăm nghìn đồng, có tiền bảo hiểm một năm. Triển vọng còn vô hạn hơn, không giống như một số người… “
Tổ Lâm cúi đầu khi nghe thấy mấy lời bọn họ nói, nhưng cậu ta cũng không nói gì.
Trương Thác lấy ra một bảng câu hỏi và một cây bút gel, đặt trước mặt Tổ Lâm, “Nào, điền vào đây, nếu cậu hoàn thành được tất cả câu hỏi ở đây, cậu sẽ được nhận”
Tổ Lâm liếc nhìn bảng câu hỏi mà Trương Thác lấy ra, không kịp suy nghĩ, đã bắt đầu viết rồi.
Nhìn động tác của Tổ Lâm, nụ cười của Trương Thác càng lúc càng rộng.
Trong sơ yếu lý lịch của Tổ Lâm, mặc dù là bằng sau đại học nhưng nó cũng ghi rất rõ điểm số của Tổ Lâm, ngoại trừ môn toán được điểm tối đa ra, thì tất cả những môn khác đa phần đều trượt. Đây chính là minh chứng rõ nhất cho việc học lệch của cậu ta. Nhưng Tổ Lâm này lại học toán xuất sắc đến mức nhà trường phải cho cậu ta thành một ngoại lệ.
Trương Thác cần những tài năng như Tổ Lâm, ở một khía cạnh nào đó, cậu ta sở hữu những khả năng có thể vượt xa thành tích của những người thường.
Trong thế giới quan của Trương Thác, mặc dù trình độ học vấn của một người không thể quyết định thành tích của một người, nhưng nó có thể quyết định tầm nhìn của người đó trong việc nhìn nhận sự việc và khả năng tư duy logic của người đó trong việc giải quyết một vấn đề.
Đây cũng là lý do Trương Thác cần những người có bằng nghiên cứu sinh để dễ tìm được những người thích hợp, anh cũng đặc biệt cố chấp để tìm ra người mà mình cần, và chỉ một người như vậy mới có thể đáp ứng được những yêu cầu của Trương Thác với Bảo vệ Hằng Minh.