Con Rể Quyền Quý

Chương 1713



Chương 1713:

Trong mắt của vượn thần lộ ra sự kinh hãi đối với người trước mặt, nó căn bản không hề nghĩ tới sinh vật gây gò ở trước mặt nó vậy mà lại có sức mạnh to lớn đến như vậy.

Vào giờ khắc này, Đại Bàng ở sau lưng vượn thần cũng đang co rút lại, cả cơ thể của nó đập xuống phía dưới vách đá.

“Am Một tiếng động lớn vang lên.

Thân hình khổng lồ của vượn thần rơi xuống từ trên độ cao năm mươi mét, mang theo rất nhiều khói bụi, lúc này có thể mơ hồ nhìn thấy được một nửa thân thể của vượn thần đều bị ngã đến nát bét, vô số sinh vật từ mọi nơi chen chúc lao đến tranh giành huyết thịt và nội tạng trên cơ thể của vượn thần.

Andre nhìn xuống phía dưới, mở miệng nói: “Những vũ trụ nhỏ bé này sẽ theo chuyển động của lớp vỏ trái đất, sinh ra chuyển động dưới lòng đất, cũng có một số vũ trụ nhỏ ở dưới dòng sông dài, theo thời gian mà hoàn toàn biến mất, và tương tự như những vũ trụ nhỏ hiện tại, nó đã sớm hình thành nên một bộ quy luật tự nhiên, sau cuộc chạy trốn trở về với tổ tiên thì số lượng vật thể thí nghiệm còn lại cũng không nhiều lắm. Khi các vật thể thí nghiệm thoát ra khỏi lồng giam mà lúc đó sinh thái ở những vùng đất chưa phát triển hoàn toàn thì thức ăn của những vật thể thí nghiệm này cũng chỉ có thể là đồng loại của chính nó. Bọn nó xâu xé, cắn nuốt máu thịt lẫn nhau, ăn gen của đối phương, từ đó hoàn thành một loạt tiến hóa, dần dần hình thành nên một hệ sinh thái xấu, chúng nó giao phối theo bản năng, sinh ra đời sau, chiếm núi làm vua, sự tàn bạo của những thí nghiệm này anh cũng đã thấy rồi đó, nếu thật sự muốn để cho bọn chúng chạy lên trên mặt đất thì sẽ dẫn tới bao nhiêu thảm họa? Nói không chừng thế giới cũng sẽ rơi vào đại loạn”

Trương Thác không lên tiếng, anh phóng người nhảy xuống, trực tiếp rơi trên đất.

Từ trên độ cao năm mươi mét nhảy xuống, khi Trương Thác tiếp xúc với mặt đất, ngay cả hai chân cũng không hề cong, đứng thẳng tắp ở nơi đó.

Các vật thể thí nghiệm vẫn còn đang tranh đoạt thi thể của vượn thần, bỗng chốc đã chú ý tới vị khách không mời này, chúng không hẹn mà cùng dừng động tác của mình lại, đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía Trương Thác.

“Gừm!”

Giữa những tiếng rống giận dữ, vô số vật thể thí nghiệm đều bắt đầu nhào về phía Trương Thác.

Trương Thác nhắm hai mắt lại, một luồng khí vô hình từ trong cơ thể của anh tản ra, quần áo của Trương Thác cũng không hề lay động trong gió, khi vật thể thí nghiệm mặt người thân báo chỉ vừa vọt tới trước mặt Trương Thác thì đã bị một luồng khí mạnh mẽ đánh văng, ánh mắt của nó lộ ra thần sắc hoảng sợ.

Trên vách đá. Nhóm tập trung lên trên app truyện hola nhé!

Andre, Ma Y và hai tên tay sai cảnh giới Ngự Khí của Andre đều đứng ở đây và quan sát trận chiến bên dưới.

“Sức chiến đấu của anh ta vượt xa cao thủ cùng cấp bậc, chỉ sợ đại đa số khu vực Hóa Hình cũng không phải là đối thủ của anh ta” Andre nhìn Trương Thác đang chiến đấu ở bên dưới, nêu ra đánh giá.

Bên dưới vách núi, ở phía sau Trương Thác ngưng tụ hình ảnh của con hổ và con hạc trông vô cùng cuồng bạo, anh muốn tự mình trải nghiệm một chút xem thử sức chiến đấu của những vật thể thí nghiệm này rốt cuộc là đã đạt tới cấp độ nào.

Ma Y nghe Andre nói vậy cũng không đáp lời, anh ta có thể nhìn ra, Trương Thác ở bên dưới đã cố găng hết sức để che giấu thực lực của mình, ánh mắt Ma Y đưa mắt nhìn về phương xa, nghỉ hoặc nói: “Cậu nói xem, trong thế giới này rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật, căn cứ của chúng ta hiện tại hiển nhiên là đang ở sâu trong lòng đất, vậy mà lại có thể mọc ra được nhiều cây đại thụ rậm rạp như vậy, chỉ dựa vào chất dinh dưỡng ở bên trong đất thì sợ là sẽ không đủ.”

Andre cười khổ một tiếng: “Bà không cần phải nhắc tới vấn đề thâm sâu ẩn ý như vậy với tôi, loại chuyện này cũng không phải là thứ mà bà và tôi muốn hiểu là có thể hiểu được đâu, thế giới này quá lớn, nhân loại tự xưng là chủ nhân của thế giới vậy mà cũng chỉ có thể chiếm cứ được diện tích trên đất mà thôi, thế nhưng diện tích trên đất so với toàn bộ tinh cầu này thì tính là cái gì? Đến đánh hơi cũng không bằng! Có quá nhiều người cứ như ếch ngồi đáy giếng, hoàn toàn không biết được trên thế giới này rốt cuộc là có bao nhiêu điều thần bí và kỳ diệu”

Trong thời gian Ma Y và Andre đang trò chuyện, trận chiến bên dưới cũng đã kết thúc.

Trương Thác nắm lấy cổ của một người phụ nữ, nhìn vẻ bề ngoài thì người phụ nữ này cũng không khác gì so với người bình thường, khoảng tầm hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, bộ dạng cũng vô cùng quyến rũ động lòng người, cô ta mặc quần áo làm bằng lá cây, gợi cảm xinh đẹp, nhưng nếu như nhìn kỹ thì sẽ phát hiện người phụ nữ này không có hai chân, nửa người dưới của cô ta là một cái thân cây, trực tiếp sinh trưởng ra từ dưới lòng đất.

Hồi Tuấn Minh không chỉ dùng gen người dung hợp với động vật, mà thậm chí còn dung hợp cả thực vật vào bên trong.

Trương Thác bóp lấy cổ của người phụ nữ, sức lực trên tay dần dần gia tăng lên.