Con Rể Quyền Quý

Chương 2353



Chương 2353:

“Đây… đây… đây…” Triệu Chính Khải nhìn cánh cổng đang mở ra trước mắt, hoàn toàn không biết đang xảy ra chuyện gì.

Trương Thác đập đập vai Triệu Chính Khải, lời nói thâm sâu: “Nhìn tình hình, anh chính là đứa con được thần tiên lựa chọn rồi”

“Biến dùm cái!” Triệu Chính Khải tức giận nói một câu: “Thần chọn hay không cũng chả sao cả, tôi muốn biết xem là âm thanh cọt kẹt ấy là như nào, sao tôi có cảm giác là mình đang mơ vậy nhỉ?”

“Có thể ông trời cảm thấy con người anh không phải là thứ tốt lành gì” Trương Thác nói một câu, sau đó, đứng ở trước cửa quan sát, không bước vào.

Cơ thể kích động của Lão Quái Vật run rẩy, bước vào bên trong cánh cổng thiên quốc này.

“Mau đi thôi, chúng ta cũng đi” Triệu Chính Khải nói.

Trương Thác suy nghĩ, anh còn nhớ Huyền Thiên Lân lời từng nói, cơ thể bản thân có chút đặc thù, có một số nơi không thể đi vào tùy tiện được.

Lão Quái Vật đi vào bên trong cánh cổng thiên quốc thì không phát ra chút âm thanh nào nữa.

Trương Thác đứng yên ở chỗ cũ, không hề di chuyển.

Triệu Chính Khải tiến thoái lưỡng nan, nhìn Trương Thác, rồi lại nhìn cánh cổng vừa được mở ra kia, nói: “Tôi vào trước đây nhé.”

Triệu Chính Khải nói xong, lập tức đi vào trong cổng.

Vừa được có hai mươi giây.

“Vãi chưởng!”

Âm thanh của Triệu Chính Khải phát ra từ phía cửa vọng lại.

Sau đó lập tức nhìn thấy Triệu Chính Khải quay trở lại từ phía cửa, hỏi Trương Thác: “Lão Quái Vật kia đâu rồi?”

Nhóm đã hoàn thiện app truyện hola nhé! Luôn cố gắng lên truyện tốt trên app phục vụ cả nhà! Mong cả nhà tải về đọc nhé! “Ông ta đi vào rồi, anh hỏi tôi làm gì?” Trương Thác thắc mắc nhìn Triệu Chính Khải.

“Ông ta không có ở đó” Khuôn mặt Triệu Chính Khải vô cùng khoa trương: “Tôi vào đó chỉ thấy có một căn phòng có mười mấy mét vuông, còn không to bằng nhà vệ sinh nhà cậu, bốn bề toàn là đá, cũng không có bất kì cơ quan nào cả, ông già đó không biết đi đâu rồi”

“Mười mấy mét vuông?” Gương mặt Trương Thác có chút kì lạ: “Sao anh lại biết nhà vệ sinh nhà tôi to như nào?”

“Con người có ba cái gấp, trong lúc anh không có ở đấy đã mượn dùng một chút, được rồi không nói đến những thứ này, khả năng quan sát của anh tỉ mỉ hơn tôi, anh đến xem xem ông già đó có phải tìm được đường bí mật trốn mất tiêu rồi”

Triệu Chính Khải kéo tay Trương Thác, đi vào bên trong cánh cổng.

Đúng thật như những gì Triệu Chính Khải nói, bước vào.

bên trong cánh cửa này chỉ thấy một không gian không hề to chút nòa, đi qua một cái hầm dài năm mét, cửa ra lại chỉ cao có hai mét, từ cửa ra hai mét này đi tiếp vào, phía trong chỉ có một căn phòng nhỏ rộng mười mấy mét vuông, bốn bề căn phòng đều là đá, Trương Thác vận khí thăm dò, sờ lên hết tất cả những hòn đá ở đó, bao gồn cả cái hầm, hoàn toàn không phát hiện ra bất kì sự tồn tại của cơ quan hay cửa kín nào cả.

“Đây rốt cuộc là cái thứ gì? Ông già đó chạy đi đâu rồi?”

Triệu Chính Khải dời hòn đá bị rơi ở dưới đất, nằm bò xuống dưới sàn hét: “Lão Quái Vật, ông có ở đó không? Hello”

Trương Thác cau mày lại, Lão Quái Vật tự dưng biến mất? Anh lại tự mình gõ những tường đá xung quanh, vẫn không có thay đổi nào.

Bên ngoài núi Chúng Thần, Lý Dung Tài đứng bên trên đống đổ nát, chau mày lại.

“Sao rồi, có vấn đề gì không?” Thánh chủ thiên quốc đeo mặt nạ màu trắng, đứng ở trên không trung.