Con Rể Quyền Quý

Chương 2428



Chương 2428:

Vẻ mặt Dương Đức Phi điên cuồng: “Hôm nay người nào cản trở tôi, tôi sẽ giết người đó!”

Lúc Dương Đức Phi đang nói, lại có vô số ánh kiếm với uy lực mạnh mẽ ngưng tụ lại, kiếm ý của Dương Đức Phi đã đến cảnh giới cực kì điêu luyện, ông ta chỉ cần suy nghĩ một cái trong đầu là đã chém ra được rồi.

“Haiz” Giọng nói nặng nề kia thở dài một tiếng: “Thôi, khởi trận đi”

Sau khi hai chữ khởi trận phát ra, tất cả người ở trên đảo giữa hồ đều cảm thấy dưới chân truyền đến chấn động mãnh liệt.

“Mặt hồ xung quanh đang lên cao!” Có người kinh ngạc hô lên.

“Không phải mặt hồ nâng cao, là chúng ta đang hạ xuống!”

Đúng vậy, toàn bộ đảo giữa hồ bắt đầu chìm xuống dưới hồ.

Trên bầu trời, một sức mạnh đè ép lên Trương Thác và Dương Đức Phi, sức mạnh này vượt qua cả Phú Thần, khiến Trương Thác và Dương Đức Phi căn bản không thể lơ lửng trên không được nữa, thi nhau rơi xuống mặt đất, nước hồ xung quanh hòn đảo càng ngày càng cao, tràn lên khắp đảo.

Mà tốc độ đảo giữa hồ chìm xuống cũng càng lúc càng nhanh, rất nhiều bọt ập đánh tới, đổ xuống từ đỉnh đầu đám người, ngay sau đó, là rất nhiều nước hồ lan tràn ra từ trên đỉnh đầu, toàn bộ đảo giữa hồ đã hoàn toàn chìm vào dưới nước chỉ trong thời gian mấy giây, mà người trên đảo cũng chìm xuống dưới theo hòn đảo.

Nước ở đáy hồ chảy rất xiết, Trương Thác có thể cảm nhận được dòng nước tác dụng lên trên người mình mang tới áp lực cực mạnh, phản ứng đầu tiên của Trương Thác chính là ngự khí ngăn cản, lại phát hiện khí ở chỗ này giống như hoàn toàn biến mất, căn bản không sử dụng được, bây giờ thứ mà anh có thể dựa vào chỉ là sức mạnh của bản thân thôi.

Nhưng mà cho dù bản thân có mạnh, cũng không thể chống đỡ được uy lực của thiên nhiên, rất nhanh, cả người Trương Thác đã như nước chảy bèo trôi, bị dòng nước mạnh mẽ đẩy đi lung tung, căn bản là không có cách nào để khống chế.

Trương Thác tỉnh táo lại, nhắm mắt, đếm thầm trong lòng, khi anh đếm tới bốn trăm ba mươi bảy giây, đột nhiên cảm giác cơ thể nhẹ bãng, dòng nước mạnh quét sạch quanh thân kia đã tản đi, Trương Thác mở to mắt, phát hiện mình đang ở trong một không gian ẩm ướt âm u, là dòng nước đưa anh tới.

Trương Thác há miệng thở hổn hển, mặc dù tố chất thân thể của anh vượt xa người thường, nhưng ở trong dòng nước chảy xiết như thế, nín thở bảy phút đã đến cực hạn, tuy nói kỉ lục Guinness thời gian nín thở là vượt qua bảy phút, nhưng đó là ở vào một hoàn cảnh cực kì hoàn hảo, hiển nhiên, hoàn cảnh vừa rồi của Trương Thác cũng không tính là hoàn hảo.

Chuyện đầu tiên mà Trương Thác làm chính là đi kiểm tra bản thân, anh phát hiện vẫn không cách nào sử dụng khí được, giống như không gian này đã ngăn cách năng lượng vậy, sau khi làm rõ ràng điểm này, Trương Thác bắt đầu quan sát hoàn cảnh bốn phía, đây là một cái hang động âm u ẩm ướt, hang động chỉ cao hai mét, rộng bằng một người, trước mắt có một lối đi âm u, sâu không thấy đáy, không biết bên trong có cái gì.

Trương Thác quay đầu nhìn thoáng qua, anh tìm ra cửa hang mà mình bị cuốn đến, đó là một lỗ hổng hướng xuống phía dưới, phía dưới còn truyền đến tiếng nước chảy, dòng nước rất xiết, hiển nhiên, không có khả năng tìm được đường trở về, cho nên ở trước mắt Trương Thác chỉ có một con đường, đó chính là đi xuống theo con đường âm u phía trước này.

Trương Thác không hề gấp gáp, anh khoanh chân ngồi xuống, sau khi khôi phục một chút thể lực, lúc này mới đứng dậy một lần nữa, đi đến phía trước, Trương Thác đi với tốc độ rất chậm, anh đang quan sát lối đi này, lối đi cực kì yên tĩnh, trừ tiếng bước chân của mình ra, Trương Thác không nghe thấy còn có âm thanh gì khác, ngay cả tiếng nước chảy xiết ở lối vào cũng không nghe rõ, cũng may sau khi Trương Thác thích ứng với bóng tối ở nơi này, ánh mắt cũng không còn bị cản trở nhiều nữa, điều này cũng ngăn cản khả năng đột nhiên xuất hiện nguy hiểm ở trước mắt, để Trương Thác yên tâm không ít.

Vách đá xung quanh cơ thể cực kì bóng loáng, mọc đầy cỏ rêu, giống với đa số những hang động âm u khác, không có bất kỳ điểm đặc biệt gì, trong hang động tràn đầy hơi lạnh, khí lạnh kia giống như có thể xuyên qua xương cốt, khiến Trương Thác không khỏi rùng mình một cái, đã rất lâu rồi Trương Thác chưa được trải nghiệm cảm giác như vậy, từ trước kia rất lâu, nhiệt độ không khí bên ngoài, đối với Trương Thác mà nói, đã không có ảnh hưởng gì rồi.

Trương Thác lại đi mấy bước, tiếng bước chân đột nhiên trở nên trống trải, điều này khiến Trương Thác hiểu ra, chỉ sợ con đường này đã đến điểm cuối cùng.