Khoảng đến mười một giờ trưa, điện thoại của Trương Thác đổ chuông, là Hoàng Trạch Minh gọi điện thoại đến.
Hoàng Trạch Minh nói cho Trương Thác biết, ông ta đã hoàn toàn tiếp nhận bên phía cường đạo, tình hình rất thuận lợi, hơn nữa bên phía người của bọn họ cũng đã sắp xếp đại diện đến gặp mặt Trương Thác, đồng thời bên phía học viện cũng đã có người liên hệ với Hoàng Trạch Minh, hy vọng thông qua Hoàng Trạch Minh có thể gặp mặt Trương Thác một lần.
“Được rồi” Trương Thác nhếch môi nở một nụ cười.
“Nói với bọn họ gặp nhau ở khách sạn Uyển Thanh đi”
Đến giờ cơm trưa.
Khách sạn Uyển Thanh lại một lần nữa đóng cửa không tiếp khách bên ngoài.
Tốp ba, tốp năm những quản lý cấp cao của học viện đi vào bên trong khách sạn, cũng không phải muốn ăn uống gì đó, bọn họ chỉ đang chờ đợi.
Một bên khác, có người đi đến một phòng họp tư nhân, những người này có nam có nữ, trẻ có già có, trang phục trên người không giống nhau, có bác sĩ, y tá ở bệnh viện, có công nhân, tình nguyện viên trên đường, có người mặc đồ của nhân viên kinh doanh, cũng có người là ông chủ của một công ty nào đó, ăn mặc chỉnh chu, cũng có người mặc đồ của thây cô học viện nào đó, thân phận của những người này không giống nhau, lại cùng có một điểm chung, bọn họ trung thành với Hoàng Trạch Minh.
Khi Trương Thác đeo mặt nạ quỷ xuất hiện ở trên đường phố thành Bắc Hà, những người dân thường lập tức lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, nhao nhao lùi lại cách Trương Thác xa một chút, đồng thời từ trong miệng những người này, Trương Thác loáng thoáng nghe được ba chữ Đảo Quang Minh.
“Xem ra tốc độ của lời đồn còn nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng của mình” Trong miệng Trương Thác lẩm bẩm.
Đây là thời đại mà toàn dân luyện khí, một khi xảy ra chuyện nào đó thì giống như trong ngày thường mọi người buôn dưa lê về chuyện nào đó, ở trong một thời gian vô cùng ngắn lan đi khắp nơi.
Giống như hôm qua ở trong nội thành, một mình Trương Thác tuyên chiến với học viện và cường đạo, bao gồm hôm qua đêm khuya, một Chí Tôn xuất hiện đi tìm mấy đến cường giả của cường đạo đã dùng một loại tốc độ không thể ức chế nổi lan truyền bên trong thành. Hiện tại ai nấy hoặc nhiều hoặc ít đều biết đến ba chữ Đảo Quang Minh, thậm chí trên tin tức báo chí của thành Bắc Hà đều xuất hiện tin về Đảo Quang Minh.
Trương Thác cứ như thế đeo mặt nạ đi lại trên đường phố một cách rêu rao, sau đó trở về bên trong khách sạn Uyển Thanh.
Người của học viện cũng đã nhận được tin tức, bọn họ chờ đợi bên trong khách sạn.
Sau khi Trương Thác đi vào bên trong khách sạn, người đầu tiên anh gặp cũng không phải người của học viện mà chính là những người Hoàng Trạch Minh tìm đến kia, khi nhìn thấy những người này đến từ khắp các ngành nghề khác nhau, Trương Thác đột nhiên bật cười, bản thân Địa Ngục Hành Giả không phải là một sự tồn tại như thế ư? Địa Ngục Hành Giả ẩn náu ở khắp mọi nơi trên thế giới, bất kỳ người nào cũng có thể trở thành Địa Ngục Hành Giả, hóa thành lưỡi đao sắc bén của Đảo Quang Minh.
Trương Thác mang theo mặt nạ xuất hiện, vào tối hôm qua, những người này vừa nhận được mệnh lệnh của Hoàng Trạch Minh, đối với thứ được gọi là Đảo Quang Minh này, bọn họ còn xem thường, dù sao rất nhiều người trong số bọn họ đều có thân phận hiển hách, bảo bọn họ trung thành với Hoàng Trạch Minh thì không vấn đề gì, nhưng trung thành với một thế lực nhỏ không có chút danh tiếng gì, điều này quả thật khiến cho bọn họ có chút khó mà tiếp nhận được, nhưng sau một đêm lên men, bên trong thành Bắc Hà này, gần như người người đều biết đến Đảo Quang Minh, cũng nghe nói tối hôm qua Chí Tôn của Đảo Quang Minh đã xuất hiện, kết quả như thế khiến cho ngạo khí của bọn họ hoàn toàn không còn nữa.
“Từ hôm nay trở đi, các người tiếp tục giữ thân phận của mình, lúc hành động thì đeo mặt nạ lên” Trương Thác lớn tiếng nói.
“Vào giây phút mà mọi người đeo mặt nạ, tất cả mọi người đều có một cách xưng hô thống nhất chính là Địa Ngục Hành Giả, các người cũng có thể hiểu thành đây là một loại hình thức khác của Bạch Khấu”