Trương Thác liếc mắt ra hiệu với Úc Trí Doãn, Úc Trí Doãn lập tức hiểu ý, ông ta đi xuống lầu trước, lập tức truyền tới tiếng đánh nhau ở hành lang, lúc đám người Lâm Giai Thụy đi theo Trương Thác xuống lầu, chỉ thấy Úc Trí Doãn đứng ở đó, trên mặt đất còn có vết máu, lại sau đó không có thứ gì, còn tiếng bước chân lúc trước, bây giờ đã hoàn toàn biến mất.
Thực lực của Úc Trí Doãn, đặt ở thành Bắc Hà cũng không tính là gì, nhưng ở nơi như trấn Lôi Cực này, ông ta đã là Khấu Thủ một phương, bây giờ có người tới trấn Lôi Cực tàn sát hàng loạt dân trong thành, ngoại trừ hai Chí Tôn đối phó tà túy ra, cao thủ cũng không huy động quá nhiều.
Tuy thế lực bên khu Vạn Sơn cường đại, nhưng đối thủ của bọn họ không yếu, phái ra quá nhiều cao thủ cùng lúc, sẽ khiến thế lực còn lại nhân dịp hư mà vào.
Những người đeo mặt nạ quỷ này, Úc Trí Doãn có thể dễ dàng giải quyết.
Mấy người ra khỏi tòa nhà, thì thấy mấy thi thể nằm vật ở bên ngoài tòa nhà, trong thi thể có hai người mặc đồng phục của học viện Lôi Cực, còn lại đều là cư dân bình thường ở trấn Lôi Cực, toàn bộ đều vừa mới chạy trốn trên đường phố, sau đó bị người ta chém giết.
Ngô sư tỷ ra khỏi tòa nhà thì nhìn về phía khác.
“Có một đội lục soát tới đây, mỗi lần bọn họ dọn dẹp một khu vực đều tiến hành báo cáo một lần, nơi này không truyền báo cáo, bọn họ sẽ phái càng nhiều người tới”
Vẻ mặt Lâm Giai Thụy chua xót: “Bây giờ chúng ta nên chạy trốn đi đâu đây?”
Ngô sư tỷ quay đầu nhìn Trương Thác và Úc Trí Doãn, sau đó nói: “Tôi biết một căn cứ, bây giờ chúng ta đi tới đó, chỗ đó có không ít người sống, trong đó có một người từng thiết kế mạch nước ngầm lưu thông ở trấn Lôi Cực, người này biết được con đường chạy ra khỏi trấn Lôi Cực”
Sau khi Ngô sư tỷ nói xong, thì dẫn đầu chạy về phía trước.
Lâm Giai Thụy căn bản sẽ không hoài nghỉ chuyện gì, lúc này vết thương của Triệu sư huynh đã ngừng chảy máu, có thể miễn cưỡng theo kịp tốc độ của Ngô sư tỷ.
Trương Thác và Úc Trí Doãn im lặng, cũng không nói gì thêm, chỉ cùng chạy trốn theo bọn họ.
Đội lục soát bình thường Trương Thác không quan tâm lắm, nhưng Kiếm Danh Sơn và Kiếm Thanh Loan này, Trương Thác vẫn có chút kiêng kị, đó là hai cường giả Khống Linh hàng thật giá thật, phía sau bọn họ đúng là Anh Linh, mà Trương Thác chỉ có hai Chiến Linh mà thôi.
Hiện giờ Trương Thác không rõ giữa mình và cường giả Khống Linh có chênh lệch lớn tới mức nào, nhưng hai cường giả Khống Linh xuất hiện, đương nhiên là Trương Thác sẽ không chủ động đi để lộ gì đó, hai Chiến Linh của anh là con bài chưa lật lớn nhất của anh ở tâm trái đất, đồng thời cũng là con bài chưa lật của Đảo Quang Minh, một khi bị lộ ra, toàn bộ thế do Đảo Quang Minh tạo ra lúc trước đều tan thành mây khói.
Trương Thác đi theo Ngô sư tỷ, một đường đi tới một cái ống nước, trên đường đi bị hai đội lục soát để mắt tới, nhưng đều bị Úc Trí Doãn dễ dàng giải quyết.
“Từ nơi này có thể thông tới căn cứ kia, phải đi sớm một chút, chỉ sợ bọn họ đã chuẩn bị bắt đầu rút khỏi, đến muộn sẽ đi mất” Sau khi Ngô sư tỷ nói xong, thì nhảy xuống ống nước trước.
Trước khi Trương Thác nhảy xuống nước, anh nhìn thấy rõ chỗ tà túy lượn vòng có hai tia kiếm quang phóng lên trời, vô cùng sắc bén, chỉ trong nháy mắt Trương Thác giống như lại cảm nhận được Dương Đức Phi chém ra một kiếm tao nhã.
Một tòa cao ốc, trong im hơi lặng tiếng bị chém thành hai đoạn từ giữa, uy lực này khiến người ta líu lưỡi.
Đám người Trương Thác chui vào trong cống thoát nước, đi ở trong này nước tràn qua cảng chân bọn họ, mỗi khi đi một bước đều cố sức hơn so với bình thường, mùi hương khó nói lên lời xông vào mũi khiến người ta buồn nôn.
Thỉnh thoảng Lâm Giai Thụy sẽ phát ra âm thanh buồn nôn.
“Đều nhỏ tiếng một chút” Bỗng nhiên Úc Trí Doãn dừng bước lại, chỉ trên đỉnh đầu: “Phía trên có người”
Úc Trí Doãn vừa mới dứt lời, thì nghe thấy tiếng bước chân vang lên, chính là đi qua trên đỉnh đầu bọn họ, thậm chí còn có thể nghe thấy cuộc đối thoại của chủ nhân những tiếng bước chân này.
“Tất cả khu vực đều phải lục soát, một người cũng không thể để trốn thoát ra ngoài”