Chương 2635:
Toàn Cảnh Thiên cười to một tiếng: “Ha ha ha, bà xã, chỉ có em hiểu anh!”
Ngọc Hà bị hai chữ bà xã của Toàn Cảnh Thiên làm cho đỏ mặt, theo như lời Toàn Cảnh Thiên, Ngọc Hà nên cố gắng phóng to hình thể của mình, từ độ cao của Anh Linh kẻ địch, lại nhìn con rồng vàng hào nhoáng bên ngoài Toàn Cảnh Thiên đột nhiên muốn làm ra, Ngọc Hà biết Toàn Cảnh Thiên trong lòng hư vinh đang có ý nổi loạn!
Rõ ràng là Hứa Minh Hải không ngờ tới, ở trong khách sạn này còn có Chí Tôn.
Mà cao thủ Phú Thần ngày hôm qua còn muốn đùa giỡn Ngọc Hà, hai chân mềm nhữn, trực tiếp quỳ trên mặt đất. Vậy mà mình thiếu chút nữa đùa giỡn một Chí Tôn? Cao thủ Phú Thần này chỉ cảm thấy mình mới đi dạo quỷ môn quan một lần.
Sắc mặt Nghiêm Lăng Hách vô cùng khó coi, thực lực của Đảo Quang Minh thực sự nằm ngoài tưởng tượng, nữ Chí Tôn này, rõ ràng là từ trước tới nay đều chưa từng xuất hiện!
“Tên giặc kia!” Toàn Cảnh Thiên quát to một tiếng: “Nói đừng nên ép anh mập anh ra tay, bây giờ tự anh tìm phiền phức đấy nhé!”
Bên ngoài người Toàn Cảnh Thiên, linh khí mênh mông tản ra, trực tiếp đánh mở bàn tay Anh Linh của Hứa Minh Hải đang nắm lấy anh ta.
Một hư ảnh khoác áo cà sa cũng xuất hiện phía sau Toàn Cảnh Thiên, hư ảnh này cao mười mét, vừa nhìn thì thấy cao.
hơn Anh Linh của Hứa Minh Hải nửa cái đầu, tuy thể tích tăng lên không ít nhưng không có cách nào tăng thực lực, thậm chí còn tăng lên sẽ khiến linh khí tiêu hao, nhưng Toàn Cảnh Thiên mặc kệ những chuyện này.
Anh Linh ở phía sau Toàn Cảnh Thiên cầm giáng ma xử trong tay, trên đầu có sáu vết sẹo, đôi mắt lóe lên ánh sáng, giống như thần tăng hàng thế!
“Lại là Chí Tôn!”
“Ông trời của tôi, chủ của khách sạn này thực ra là hai Chí Tôn!”
“Đảo Quang Minh có thực lực như vậy sao? Quá dọa người! Trương Ức Thùy rời đi, hai Chí Tôn trắng đen rời đi, kết quả hai người mở khách sạn cũng là Chí Tôn!”
“Chẳng lẽ Đảo Quang Minh không có người dưới Chí Tôn?”
Từng tiếng kêu kinh hãi vang lên, Đảo Quang Minh đột nhiên xuất hiện thêm hai Chí Tôn, thực sự quá dọa người.
Lúc này, ngay cả sắc mặt Hứa Minh Hải cũng vô cùng khó coi, anh ta vốn định nhân cơ hội tốt lần này lập uy, giãm lên Đảo Quang Minh, khiến uy danh của Bách Hiểu Lâu lại cao thêm một bước, nhưng bây giờ xem ra, hoàn toàn là Đảo.
Quang Minh muốn giãm ngược Bách Hiểu Lâu!
Trong lòng Hứa Minh Hải tràn ngập oán hận đối với Trương Thác, anh ta vốn tưởng rằng Trương Thác nhận thua mới dẫn người rời đi, nhưng bây giờ xem ra, rõ ràng là không phải. Anh là muốn mượn Bách Hiểu Lâu, mượn mình, lại bày ra thực lực cường đại của Đảo Quang Minh một lân nữa!
Mình bất tri bất giác, đã trở thành bàn đạp của Đảo Quang Minh!
“Tên giặc kia, ăn một chiêu Đại Uy Thiên Long của anh mập anh đi!” Một khi Toàn Cảnh Thiên ra tay, thì không cố ky cái gì, trong bầu trời con rồng lượn vòng xuống.
Hư ảnh thần tăng sau lưng Toàn Cảnh Thiên quơ giáng ma xử, đánh về phía Hứa Minh Hải.
“Ba Nhược Chư Phật, mẹ mẹ rống!” Miệng Toàn Cảnh Thiên niệm thần chú.
Ngọc Hà cũng không nhàn rỗi, hợp thể với Anh Linh sau lưng cô ấy, cái rìu trong tay giống như có thể phá núi, xông thẳng về phía Hứa Minh Hải.
Hứa Minh Hải sợ tới mức gương mặt trắng bệch, anh ta chỉ là cao thủ Khống Linh bình thường, không phải loại cao thủ tuyệt đỉnh như Kiếm Bảo Đinh, đối mặt với hai Khống Linh, anh †a ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không có, cho nên nghĩ cách rút lui trước tiên.