Trương Thác và Lâm Ngữ Lam mặt đối mặt, khoảng cách giữa hai người chỉ có hai mét.
“Rốt cuộc sao lại thế này? Võ Vương kia là cái thá gì?”
Trương Thác chau mày.
“Cốc chủ của Kiếm Cốc sắp xếp, em không kháng cự được.” Lâm Ngữ Lam lắc đầu: “Nhưng mà anh yên tâm, tự em biết em nên làm thế nào”
“Em làm thế nào không quan trọng” Trương Thác lắc đầu: “Quan trọng là… Anh nên làm thế nào, bây giờ anh càng ngày càng muốn bắt em từ chủ thành, làm áp trại phu nhân”
“Vậy anh nên bày ra thực lực của anh” Lâm Ngữ Lam mỉm cười, sau đó nhỏ giọng nói: “Có người đến đây, làm bộ đi”
“Vậy thì bây giờ bắt đầu” Trương Thác hét to một tiếng, sau đó kiếm khí tung hoành.
Anh Linh ở phía sau Lâm Ngữ Lam cũng múa may ngân thương trong tay, hàn mang lóe lên, thế công của hai người mãnh liệt dị thường, liên tục hơn mười chiêu qua đi, ngọn núi dưới chân hai người đều bị tiêu diệt.
Hơn mười chiêu kết thúc, vẻ mặt Trương Thác quỷ dị nhìn Lâm Ngữ Lam, nhỏ giọng nói: “Của em thực sự là Anh Linh sao? Là Chiến Linh đúng không?”
Trương Thác chú ý rất kỹ, Anh Linh ở phía sau Lâm Ngữ Lam, từ đầu tới cuối chỉ dùng một chiêu! Căn bản không có biến hóa quá lớn.
Lâm Ngữ Lam che miệng cười: “Không phải anh cũng như vậy sao, ông xã thân ái của em”
Cơ thể Trương Thác chớp lóe, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lâm Ngữ Lam, anh nhìn chằm chằm đôi mắt Lâm Ngữ Lam, chất vấn: “Chiến Linh của em từ đâu mà tới, người nào đưa cho eml”
“Không được, em không thể nói” Lâm Ngữ Lam lắc đầu: “Sư phụ em không đồng ý cho em tùy tiện báo tên ông ấy ra”
Cơ thể Lâm Ngữ Lam nhanh chóng lùi về sau, đồng thời nói: “Ông xã tốt, nên diễn cho người khác xem rồi, đợi diễn xong, phía dưới cũng nên là em tạo thế cho anh, nhớ rõ, em đợi anh tới chủ thành tìm em đấ nhất, bắt em trở về làm áp trại phu nhân của anh”
Sau khi Lâm Ngữ Lam nói xong, cơ thể nhanh chóng lao về phía thành Ác Nhân, khi sắp tới gần thành Ác Nhân, Lâm Ngữ Lam lên tiếng, giọng nói của cô rất to, cả thành Ác Nhân đều nghe thấy rõ.
“Trương Ức Thùy, Lâm Ngữ Lam tôi còn tưởng anh có bản lĩnh thế nào, kết quả là liên hợp với chín Chí Tôn cùng bao vây tấn công tôi. Nếu anh thực sự có bản lĩnh, Lâm Ngữ Lam tôi làm áp trại phu nhân của anh có ngại gì, đáng tiếc, khẩu khí của anh thực sự không liên quan tới bản lĩnh của anh”
Giọng nói của Lâm Ngữ Lam vừa mới vang lên, ở bên trong thành Ác Nhân, mọi người kinh hãi!
Chín Chí Tôn! Trương Ức Thùy liên hợp với chín Chí Tôn cùng bao vây tấn công nữ Chiến Thần! Đảo Quang Minh này, thậm chí có nhiều cường giả Chí Tôn như vậy!
“Lâm Ngữ Lam, cô không khỏi quá coi thường Đảo Quang Minh rồi!”
Ở trong thành Ác Nhân, bóng dáng hai Anh Linh một đen một trắng xuất hiện.
Giọng Trương Thác vang lên: “Đảo Quang Minh tôi, cái gì có thể thiếu, nhưng không thiếu là Chí Tôn!”
“Nhanh!” Một người đứng ở trong thành xem diễn trò, lo lắng nói với người bên cạnh: “Bảo người của chúng ta ở thành Bắc Hà, bây giờ đi tới khách sạn Cảnh Thiên, xem hai Chí Tôn còn ở đó hay không!”
“Vẫn còn! Hai Chí Tôn kia vẫn đang ở thành Bắc Hài”
“Quá khoa trương rồi! Trương Ức Thùy liên hợp với chín Chí Tôn, trong này còn chưa tính Chí Tôn trắng đen, Đảo.
Quang Minh, đến bây giờ đã có mười hai Chí Tôn!”
“Nếu thêm hai Chí Tôn đóng quân ở thành Bắc Hà, vậy thì Đảo Quang Minh có mười bốn Chí Tôn!”
“Không! Tôi từng nghe người ta truyền tin, có lẽ lúc trước Đảo Quang Minh từng có hai Chí Tôn lộ mặt, không biết có mối quan hệ gì với Chí Tôn xuất hiện hay không? Nếu không có quan hệ, vậy Đảo Quang Minh ở ngoài sáng đã có mười sáu Chí Tôn!”
“Mười sáu Chí Tôn! Thế lực nào có mười sáu Chí Tôn? Học viện của chủ thành có không? Kiếm Cốc có không? Cả khu Vạn Sơn, không có bất cứ một thế lực nào có được nhiều Chí Tôn như vậy!”