Con Rể Quyền Quý

Chương 2663



Chương 2663:

Sĩ quan phụ tá Chu vừa mới nói xong, chỉ nghe bên ngoài cửa sổ truyền ra tiếng rống to: “Lâm Ngữ Lam, cô cút ra đây cho tôi!”

Tiếng rống to này, sĩ quan phụ tá Chu nghe thấy rõ, rõ ràng là Trương Ức Thùy!

Khóe miệng Lâm Ngữ Lam hơi nhếch lên: “Xem đi, vừa mới nói xong anh ta đã tới.”

Lúc này đang là buổi chiều, mặt trời lên cao.

Trương Thác đứng dưới khách sạn, giọng nói vang dội: “Lâm Ngữ Lam, cô có bản lĩnh trộm đàn ông, thì có bản lĩnh ra đây ngay!”

Lâm Ngữ Lam ngồi trong phòng nghe thấy thế, làm bộ giận dữ: “Hừ, tên Trương Ức Thùy này, miệng chó không phun ra ngà voi.”

Vẻ mặt sĩ quan phụ tá Chu giận dữ, lao từ cửa sổ ra, cả người từ trên cao rơi xuống, rơi thẳng xuống trước mặt Trương Thác, tức giận nói: “Trương Ức Thùy, ngậm miệng chó của anh lại!”

“Xi Vẻ mặt Trương Thác khinh thường bĩu môi: “Chuyện giữa tôi và tướng quân nhà cô, liên quan quái gì tới cô, bảo tướng quân nhà cô ra nói chuyện với tôi ngay. Tối hôm qua còn ghé vào lồng ngực tôi, nói cho tôi biết cô ta yêu tôi tới mức nào”

“Câm miệng!” Sĩ quan phụ tá Chu hét to một tiếng: “Tướng quân nhà tôi đã sớm đính hôn với Võ Vương! Đâu như anh nói, có thể tùy ý vu tội!”

Sắc mặt Trương Thác thay đổi, đính hôn? Chuyện này Lâm Ngữ Lam căn bản không nói cho anh!

Trương Thác ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời hét to: “Lâm Ngữ Lam, cô ra đây nói rõ chuyện này cho tôi!”

Vừa rồi là Trương Thác gọi đùa, nhưng bây giờ câu này, là câu chất vấn phát ra từ trong lòng Trương Thác.

Lâm Ngữ Lam bước từ cửa sổ ra, đứng giữa không trung, Anh Linh màu bạc kia trôi nổi phía sau Lâm Ngữ Lam.

Lâm Ngữ Lam nhìn phía dưới, lên tiếng: “Sao thế, Trương Ức Thùy, anh thực sự coi tôi như áp trại phu nhân của anh à?

Muốn bắt tôi trở về làm áp trại phu nhân, có thể, đánh thắng tôi đi”

“Đánh thắng cô sao?” Trương Thác mỉm cười, Chiến Linh màu đỏ xuất hiện sau người: “Được thôi, vậy thì để tôi nhìn xem, nữ Chiến Thần của khu Vạn Sơn, rốt cuộc có bản lĩnh gì!”

“Tôi ở ngoài thành đợi anh!” Lâm Ngữ Lam nói câu này xong, cơ thể nhanh chóng biến mất, đi ra bên ngoài thành.

Trương Thác vươn người nhảy lên, cũng trôi nổi trên không trung, xông về phía ngoài thành.

“Nhìn xem! Trương Ức Thùy sắp đánh nhau với nữ Chiến Thần kìa!”

“Trương Ức Thùy này đúng là cuồng vọng! Ngang nhiên trêu chọc nữ Chiến Thần”

“Không để nữ Chiến Thần vào mắt thì không nói, anh ta cũng không để Võ Vương vào mắt!”

“Võ Vương là thiên tài đứng đầu khu Vạn Sơn, chỉ mới ba mươi mốt tuổi, đã trở thành Chí Tôn ba năm, thực lực cường đại, địa vị rất cao, Trương Ức Thùy không khỏi quá kiêu ngạo rồi!”

“Gần đây Đảo Quang Minh quật khởi nhanh, dẫn tới Trương Ức Thùy có chút không coi ai ra gì”

“Xem đi, Trương Ức Thùy cuồng vọng, sớm muộn gì cũng phải trả giá thật nhiều”

“Được rồi, đừng nói những lời này nữa, đi xem đi, nhìn xem rốt cuộc là Trương Ức Thùy và nữ Chiến Thần ai mạnh hơn!”

Một đám người đi ra ngoài thành, nhưng với thực lực của bọn họ sao đuổi kịp Chí Tôn, bọn họ căn bản không biết Trương Ức Thùy và nữ Chiến Thần đi đâu.

Ở ngoài thành, trên bầu trời cao, phía dưới là ngọn núi vô tận.