“Tỏ thái độ sao?” Giọng nói của Hải Vũ khàn khàn, trong mắt có tơ máu: “Bây giờ con tôi bị giết, thế lực của tôi bị Đảo Quang Minh diệt một nửa, tôi bày tỏ thái độ gì đây? Bây giờ tôi đã như vậy, cùng lắm thì mọi người cá chết lưới rách! Dù sao.
Hải Vũ tôi bây giờ, tương đương với hai bàn tay trắng, lúc trước tôi từng nói, tôi có thể không để ý Hải Việt chết, nhưng bây giờ, nếu để tôi biết là ai giết con tôi, cho dù Hải Vũ tôi chết, cũng phải nghiền kẻ đó thành tro!”
Sau khi Hải Vũ nói xong, vung tay áo bỏ đi, căn bản không nhiều lời nữa.
Đám người Thủy Ngọc Trân ở lại phủ thành chủ, đưa mắt nhìn nhau.
“Đan Kiệt tôi lặp lại một lần cuối, chuyện này không liên quan tới tôi, tình hình hiện giờ hỗn loạn như vậy, không có khả năng lại tùy tiện tìm người ra gánh vác, sợ là chúng ta đồng ý, Hải Vũ không đồng ý, các vị tự mình nhìn mà làm đi” Sau khi Đan Kiệt nói xong, cũng rời đi.
“Đừng nhìn tôi” Tôn Minh lắc đầu: “Ý của tôi cũng y như vậy, bây giờ tìm ra hung thủ, chuyện này đã không phải cho Hải Vũ và Trương Ức Thùy một câu trả lời thỏa đáng, cũng là cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng, cho mỗi thế lực lớn một câu trả lời thỏa đáng!”
Hồng Thư cười: “Nếu tất cả mọi người không nguyện ý thừa nhận, vậy không có gì hay để nói, mỗi người dựa vào bản lĩnh đi”
Chí Tôn Nhậm Giai Kỳ không lên tiếng, nhưng biểu cảm của bà ta cũng nói cho Thủy Ngọc Trân, ý nghĩ của bà ta giống với những người còn lại.
Thủy Ngọc Trân hít sâu một hơi: “Được, được lắm, nếu tất cả mọi người không muốn đứng ra, vậy thì không có gì hay để nói, dựa vào bản lĩnh riêng đi!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Sáu Chí Tôn ở phủ thành chủ mở cuộc họp nhỏ, lại tan rã trong không vui một lần nữa, mà ngay lúc bọn họ họp cãi vã, lại có không ít thế lực tới tìm Trương Thác.
Cùng lúc đó, có người nhìn thấy rất nhiều bóng người đeo mặt nạ quỷ màu đen, xuyên qua trong thành Ác Nhân, những người này là địa ngục hành giả của Đảo Quang Minh, bọn họ lấy lý do điều tra hung thủ, thăm hỏi mỗi thế lực lớn. Một số thế lực vẫn lựa chọn đóng cửa như cũ, mà có một số thế lực sau khi địa ngục hành giả rời đi, thì khua chiêng gõ mõ sửa lại, trong chuyện này xảy ra chuyện gì, chỉ cần là người sáng suốt đều có thể nhìn ra được.
Sáng sớm ngày hôm sau, chỉ có hai nhà mới khai trương, nhưng đến buổi tối, cả thành Ác Nhân có một phần ba khu ăn chơi buôn bán bình thường. Những nơi buôn bán lại, ở cửa đều đặt lãng hoa Trương Thác tự mình đưa tới, kìm nén rất nhiều cư dân trong thành Ác Nhân. Trong tối nay, hoàn toàn rơi vào cuồng hoan, cho dù đến nửa đêm, ở cửa chỗ ăn chơi đều xếp hàng dài, nghe nói có người ra giá, chỉ muốn một phòng VỊP hát karaoke.
Cảnh tượng như vậy, khiến những người không mở cửa sốt ruột không thôi. Sáng sớm hôm sau lại phát hiện, bên ngoài cửa khách sạn chỗ Trương Thác có không ít người dẫn đầu các thế lực đợi ở đó.
Trải qua nhiều ngày hỗn loạn như vậy, trải qua một kiếm của Trương Ức Thùy khiến Chí Tôn Đan Kiệt trọng thương, trải qua Trương Ức Thùy cường thế nghiền áp Chí Tôn Hải Vũ, trải qua Trương Ức Thùy làm nữ Chiến Thần ở Vạn Sơn bị thương nặng, trải qua một loạt chuyện lên men, mỗi thế lực lớn ở thành Ác Nhân đều hiểu rõ, chỗ dựa vững chắc của mình hoàn toàn không đáng tin cậy. Muốn sinh tồn, chỉ có thể tìm kiếm chỗ dựa vững chắc mới!
Mà chỗ dựa vững chắc mới này, đối với bọn họ hiện giờ, ngoại trừ Đảo Quang Minh ra, thì không có lựa chọn thứ hai, Chí Tôn Hải Vũ bị đồ sát một nửa thân tín còn có thể nhẫn nhịn, cũng khiến bọn họ chân chính cảm nhận được chỗ cường đại của Đảo Quang Minh. Không riêng gì bọn họ sợ Đảo.
Quang Minh, ngay cả mỗi Chí Tôn cũng e ngại Đảo Quang Minh!
Tới ngày thứ ba, Trương Thác thăm viếng cả thành Ác Nhân, đưa tới vô số lắng hoa. Cả thành Ác Nhân ngoại trừ một số thế lực nhỏ đang găng gượng chống đỡ, có tám mươi phần trăm thế lực đã tuyên bố, đại nhân của Đảo Quang Minh loại trừ bọn họ là kẻ tình nghi, có thể kinh doanh bình thường!
Bây giờ thế lực cơ sở ở thành Ác Nhân, đã cơ bản quy thuận Đảo Quang Minh.
Mọi chuyện xảy ra ở thành Ác Nhân, mấy Chí Tôn đều nhìn thấy rõ, lo lắng không thôi. Nhưng không có biện pháp nào, mấy bọn họ đã sinh ra ngăn cách, khiến Trương Ức Thùy hoàn toàn nắm thành Ác Nhân trong tay, bây giờ muốn lấy về, trừ phi ra tay chém giết. Nhưng chém giết với Trương Ức Thùy, người nào trong bọn họ đơn độc đi, cũng không có dũng khí này.