Chương 2702
Bảy người này đang bình luận từ đầu tới chân, ở trong mắt người khác, bảy bọn họ đang phân tích thực lực của Trương Thác và Lâm Ngữ Lam.
Ánh sáng màu tím trong bầu trời tản đi.
Trương Thác đứng trong không trung.
Lâm Ngữ Lam cũng đứng trong không trung.
“Trương Ức Thùy, thực lực của anh vẫn không tiến bộ, xem ra anh ngoại trừ chỉ biết nói ra, thì không thắng được tôi” Lâm Ngữ Lam lớn tiếng nói với Trương Thác, sau khi giọng nói vang lên, Lâm Ngữ Lam lại dùng khẩu hình miệng nói với Trương Thác.
Trương Thác đã đọc hiểu Lâm Ngữ Lam muốn nói gì, Lâm Ngữ Lam nói với anh, sau khi vào thành phải cẩn thận.
“Cô bé Lâm, anh không muốn bắt nạt em mà thôi” Vẻ mặt Trương Thác khinh thường.
“Ha ha, không thể hay là không muốn, trong lòng anh rõ nhất, muốn thắng tôi, tập luyện nhiều thêm đi” Sau khi Lâm Ngữ Lam nói xong, xoay người đi vào chủ thành.
Ngay lúc Lâm Ngữ Lam sẽ tới phạm vi chủ thành, giọng nói của Trương Thác đột nhiên truyền từ phía sau tới.
“Lâm Ngữ Lam!”
“Có chuyện gì?” Lâm Ngữ Lam dừng lại, quay đầu nhìn về phía Trương Thác: “Không phục à? Còn muốn đánh nữa sao?”
“Ha ha” Trương Thác cười khẽ một tiếng: “Em nói anh chỉ biết nói mà thôi, vậy anh gọi cho em xem, ra đây!”
Theo giọng nói của Trương Thác hạ xuống, ba Chiến Linh trắng, đen, xanh cùng xuất hiện sau lưng Trương Thác, ở trong mắt người ngoài, cộng thêm tu, ở đây có bốn Chí Tôn cùng xuất hiện.
Mà Trương Thác thì cơ thể lóe lên, một giây sau đã xuất hiện ở trước người Lâm Ngữ Lam, hai tay tự nhiên ôm eo nhỏ của Lâm Ngữ Lam.
Ngay phía trên chủ thành, ở trước mặt tất cả tướng sĩ, Lâm Ngữ Lam bị Trương Thác ôm vào lòng.
Ở phía sau Trương Thác, bốn Chiến Linh cùng xông tới, cho người ta thấy đó là Trương Thác đánh lén thành công.
“Anh làm gì thế?” Lâm Ngữ Lam nhìn Trương Thác gần trong gang tấc, trên mặt lộ ra kinh hoảng, ngay cả trái tim cũng đập nhanh hơn.
“Làm gì sao?” Trương Thác nhìn Lâm Ngữ Lam, nhếch miệng nở nụ cười, sau đó lớn tiếng nói: “Không phải em nói anh không có cách nào bắt nạt em sao, vậy bây giờ anh muốn bắt nạt xem, Trương Ức Thùy anh nói, sớm muộn gì cũng bắt em về làm áp trại phu nhân, hôm nay lấy chút lợi tức trước!”
Trương Thác vừa mới nói xong, nhắm ngay đôi môi đỏ mọng của Lâm Ngữ Lam, hôn thâm tình.
Chỉ trong nháy mắt đại não của Lâm Ngữ Lam trở nên trống rỗng, ngay cả năng lực suy nghĩ cơ bản đều đã đánh mất.
Tướng sĩ trên tường thành chủ thành Vạn Sơn trợn to mắt, nhìn cảnh tượng này xảy ra, nữ Chiến Thần bị cưỡng hôn!
Người nào cũng không ngờ tới, Lâm Ngữ Lam ra khỏi thành giao chiến với Trương Ức Thùy, vậy mà có thể phát triển tới nước này. Quả nhiên là Trương Ức Thùy to gan lớn mật, đột nhiên gọi giúp đỡ đánh lén nữ Chiến Thần, sau đó lại làm ra loại chuyện hạ lưu như thế!
Đám người Bạch Trình cũng há to miệng.
“Tôi nói này, lão đại đúng là trâu bò.”
“Không hổ là lão đại của chúng ta, mạnh mẽ!”
“Nếu là chồng tôi cũng làm như vậy với tôi trước mặt chục nghìn binh sĩ, thì thật lãng mạn” Vẻ mặt Vị Lai hâm mộ.
“Được rồi em gái, đừng mê trai nữa” Nguyệt Thần vươn tay quơ trước mặt Vị Lai.
Kính nể trên mặt Toàn Cảnh Thiên càng đậm hơn, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Không được, nhất định phải ghi nhớ, không thể không nói, quá đẹp trai”