Chương 2703:
Mập mạp ảo tưởng một ngày nào đó, mình cũng tán gái y như vậy, nhưng anh ta xem nhẹ một điểm, cơ thể mập mạp này của anh ta, ở trong hình ảnh này làm thế nào cũng không tới được ranh giới đẹp trai.
Sau khi hôn thâm tình xong, Trương Thác buông Lâm Ngữ Lam ra, nhìn gương mặt Lâm Ngữ Lam, Trương Thác nghiêm túc nói: “Đây là lãi thu em không chào mà đi, sau này không được để anh không tìm thấy em như vậy. Chuyện còn lại anh đều có thể nghe em, nhưng em muốn rời khỏi anh, chuyện này không được”
Sau khi Trương Thác nói xong, cơ thể xoay chuyển, lao về phía ngược với chủ thành.
“Trương Ức Thùy, anh muốn chết à!” Sĩ quan phụ tá Chu hét to một tiếng: “Chúng tướng sĩ nghe lệnh, chém Trương Ức Thùy!”
“Ha ha ha ha! Sĩ quan phụ tá nhỏ bé, đừng kích động như vậy, nói không chừng sau này tôi sẽ thành người đàn ông của tướng quân nhà cô, đến lúc đó cô còn phải nhìn sắc mặt tôi đấy” Tiếng cười cuồng vọng của Trương Thác vang vọng trời đất, cơ thể nhanh chóng biến mất.
Lâm Ngữ Lam hít sâu một hơi, ổn định lại tâm trạng của mình, hạ xuống phạm vi chủ thành.
“Tướng quân!”
“Tướng quân cô không sao chứ?”
Rất nhiều tướng sĩ xông lên.
Lâm Ngữ Lam lắc đầu.
“Tướng quân, Võ Vương tới đây.”
Một người đàn ông nhìn khoảng ba mươi tuổi, mặc trường bào màu đen, trên trường bào có thêu long phượng bước tới.
Trên người người đàn ông này tỏa ra uy nghiêm vô hình, đây là ở trên địa vị cao lâu dài, bồi dưỡng ra khí chất như vậy.
Bên ngoài chủ thành Vạn Sơn.
Trương Thác hội hợp với đám người Bạch Trình.
Đám người Bạch Trình gần như là cùng thời gian, giơ ngón tay cái lên với Trương Thác.
Vẻ mặt Toàn Cảnh Thiên kính nể chạy tới, miệng phun ra đủ lời ngưỡng mộ, bộ dạng khen ngợi hoàn toàn không có một chút điểm dừng, hành động việc làm của Toàn Cảnh Thiên chỉ là muốn Trương Thác truyền thụ cho anh ta ít kỹ năng tán gái.
“Mập mạp, tôi là dựa vào đẹp trai, cậu không học được.”
Trương Thác võ bả vai Toàn Cảnh Thiên, thở dài đầy tiếc nuối.
“Không học được sao?” Vẻ mặt Toàn Cảnh Thiên bất ngờ: “Chẳng lẽ tôi không đẹp trai sao? Ngọc Hà, anh đẹp trai không?”
Toàn Cảnh Thiên ném vấn đề này cho Ngọc Hà ở bên cạnh.
Ngọc Hà nhìn gương mặt tròn vo của Toàn Cảnh Thiên, vô cùng nghiêm túc gật đầu: “Ở trong mắt em, anh đẹp trai nhất”
“Haizz” Trương Thác lắc đầu: “Mập mạp, nếu tôi không biết hai người là thanh mai trúc mã, chỉ những lời này, tôi sẽ kết luận cậu là người giàu nhất thế giới”
Rõ ràng là Toàn Cảnh Thiên không nghe ra được ý trong lời nói của Trương Thác, vẻ mặt đắc ý: “Anh, tôi thực sự có khí chất của phú hào sao? Xem ra một ngày nào đó, sớm muộn gì tôi cũng kiếm được nhiều tiền, ha ha ha ha!”
Toàn Cảnh Thiên lại điên cưồng cười to.
Mọi người rời khỏi phạm vi tầm nhìn của chủ thành Vạn Sơn.
“Hôm nay làm đẹp lắm” Bóng dáng Bạch Giang Nam xuất hiện: “Hôm nay Trương Thác làm ra chu ày, chỉ sợ tên Võ Vương kia sẽ tức chết, trong thời gian kế, lực chú ý của chủ thành Vạn Sơn đều đặt ở ngoài thành, các cậu nhân cơ hội này lẻn vào trong thành, tìm hiểu tường tận nội dung của hội đàm lần này, nhìn xem Kiếm Cốc và học viện Thiên Vũ, trong hồ lô có bán thuốc gì. Về chuyện ở bên ngoài, tôi tới trấn sân bãi cho các vị”