Chương 2800
Những người này tới vội vàng, mà đi cũng vội vàng, nhìn thấy bọn họ sắp đi, những tôn chủ như Kiếm Thanh Quân, trên gương mặt đều không khỏi lộ ra vẻ nhẹ nhõm, có những người này ở đây, thực sự khiến bọn họ cảm giác được áp lực không nhỏ.
“Phải rồi” Trước khi thánh chủ rời đi, đột nhiên dừng lại, nhìn về phía Cuồng Si, rồi vung cánh tay xuống.
Hào quang màu trắng thần thánh bao phủ lấy Cuồng Sỉ, ngay khi ánh sáng màu trắng tan đi, cánh tay bị đứt của ông ta lại lành lại. Tuy trên cơ thể vẫn phủ kín máu đen như cũ, nhưng trạng thái tinh thân của ông ta, rõ ràng đã tốt lên rất nhiều rồi.
Vết thương nặng phải chịu từ Huyền Thiên Lân đó, lúc này đã được chữa lành.
“Nhớ rõ” Thánh chủ mở miệng, giọng nói của ông ta rất nhẹ, nhưng lại mang đến cho người ta một loại cảm giác chân thật đáng tin: “Cậu đi theo chàng trai họ Trương này, nếu cậu †a có sơ xuất gì, thì cậu cũng không sống được, rõ chưa”
Cuồng Sỉ gật đầu, định quỳ một gối xuống đất.
“Không cần quỳ trước tôi nữa” Thánh chủ lại vung tay, một nguồn sức mạnh vô hình đỡ Cuồng Si dậy, Cuồng Sỉ định quỳ xuống cũng không thể làm được nữa.
“Tuy tôi hai mươi năm trước, đã in dấu lên cậu ở chiến trường cổ, nhưng bắt đầu từ hôm nay, chủ nhân của cậu không phải là tôi, mà là cậu ta, sau này cậu quỳ trước cậu ta là được”
Thánh chủ nói xong, cơ thể nhạt dần giữa không trung.
“Cậu bé, chúng tôi đi đây” Đám người chị Po vẫy tay với Trương Thác: “Có cơ hội sẽ gặp lại.”
Mọi người biến mất trên bầu trời, giống như chưa từng xuất hiện ở đây vậy.
Trên chiến trường, vẫn là Trương Thác và những người khác như cũ, nhưng lúc này, lại không có người nào dám ra tay với anh nữa.
“Rút binh thôi” Trên tường thành cứ điểm, quan chỉ huy của học viện Thiên Vũ thở dài một tiếng, tình thế trên sân hiện tại đã rất rõ ràng rồi, cường giả cấp bậc tôn chủ ở bốn đại khu đều bị đối phương dọa sợ rồi, bọn họ có thể sống sót đều là nhờ thánh chủ của thế giới thần thánh ra mặt cầu xin, thế này còn dựa vào cái gì để đấu với Hoành Sơn nữa?
Đám người Kiếm Thanh Quân đưa mắt nhìn nhau, đều không ai nói gì, trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ, bắt đầu từ hôm nay, lại có một thế lực từ từ mọc lên, giống như thế giới thần thánh vào hai mươi năm trước, đã hoàn toàn áp đảo bốn đại khu. Thế lực này tên là đảo Ánh Sáng, rốt cuộc sau lưng bọn họ có phải là Anh Linh điện hay không, tạm thời không bàn đến, nhưng cái tên Trương Ức Thùy này, chắc chắn sẽ vang vọng khắp toàn bộ bốn đại khu!
Tiếng chiêng vàng vang lên, lần này không còn là xuất chiến nữa, mà là lui binh.
Lần này, thành chính khu Vạn Sơn mang theo ba đại khu còn lại, đại chiến với thế lực Hoành Sơn ở trước thành chính, với kết thúc là thế lực Hoành Sơn toàn thắng!
Trong lúc nhất thời, tiếng hò hét ầm ï rung trời trong Hoành Sơn!
Khi kết quả này truyền ra, trên mạng, lại dấy lên một trận sóng to gió lớn, lúc đầu có người đoán thành chính thắng, có người đoán Hoành Sơn thắng, nhưng cho dù thế nào, thì cũng không có người nào đoán tình thế sẽ kết thúc với hình thức áp đảo như vậy. Cái tên Hoành Sơn và đảo Ánh Sáng đã hoàn toàn nổi lên!
Chiến sự kết thúc, các thế lực lớn nhỏ trong hoành Sơn đều chiếm giữ trong địa bàn của mình, bọn họ sống lâu như vậy, làm cường đạo nhiều năm như thế, nhưng chưa bao giờ từng có một ngày vui vẻ giống như ngày hôm nay.
Ngày hôm nay, thế lực mà bọn họ lệ thuộc đã một bước trở thành thế lực lớn thứ hai trên thế giới này, chỉ đứng sau thế giới thần thánh! Địa vị của bọn họ cũng lên như diều gặp gió.
Từ hôm nay trở đi, bọn họ đã hoàn toàn thoát khỏi thân phận cường đạo, có thể tiến vào thành một cách nghênh ngang.
Những vệ binh thủ thành mà bọn họ phải tránh né ngày trước, thì hiện tại, lại đối xử cung kính với bọn họ. Bọn họ không còn cần chứng minh thân phận mà thành trấn cấp, còn chứng minh thân phận của Hoành Sơn, là thứ người khác muốn, nhưng không có cách nào có được.
Trong toàn bộ khu Vạn Sơn, bất cứ thế lực nào lệ thuộc đảo Ánh Sáng cũng đều vô cùng vui sướng.