Con Rể Quyền Quý

Chương 2815



Chương 2815

Thư ký Lý trực tiếp giậm chân sốt ruột: “Tổng giám đốc Lâm, trong khoảng thời gian cô không có ở đây này, không biết rõ hiện giờ công ty đã xảy ra chuyện gì đâu. Mấy người Đổng Thư Tuyền đó đã nghĩ hết đủ loại cách để nắm được toàn bộ con đường nghiệp vụ của công ty trong tay, hơn nữa sự qua lại giữa bọn họ với những công ty nhỏ đó, hoàn toàn không thể nói rõ được. Bây giờ những công ty nhỏ đó chỉ biết có bọn họ, hoàn toàn không quen những người khác tới từ Nhất Lâm chúng ta. Một khi bọn họ rời đi, những nghiệp vụ này đều rơi vào cuộc diện bế tắc, tuy nói chỉ là một vài công ty nhỏ, nhưng khó mà ngăn được số lượng lớn, chúng ta…”

“Được rồi, chúng tôi đều biết cô vì muốn tốt cho công ty”

Trương Thác cắt ngang lời nói của thư ký Lý, anh duỗi tay ra, võ lên vai của cô ta: “Nhưng, ở trong lòng của tổng giám đốc.

Lâm của chúng ta đã sớm có cách giải quyết rồi, cô đừng sốt ruột như vậy”

Bên ngoài phòng họp Nhất Lâm.

Đổng Thư Tuyền dẫn người rời đi với khí thế hùng hổ, bước ra khỏi tòa nhà Nhất Lâm. Trong nháy mắt rời khỏi tòa nhà Nhất Lâm, bà ta dừng bước chân, quay đầu liếc mắt nhìn tòa nhà Nhất Lâm, rồi cười lạnh một tiếng: “Lâm Ngữ Lam, tôi cho cô ngông cuồng đấy, để xem cô có thể ngông cuồng được đến mức nào?”

Một quản lý cấp cao đứng phía sau bà ta, lên tiếng nói: “Chị Đổng, hiện giờ Lâm Ngữ Lam muốn cứng đối cứng với chúng ta, chị nói xem, chúng ta nên làm thế nào mới được đây?”

“Làm thế nào ư?” Trong mắt của Đổng Thư Tuyền lộ ra vẻ tàn nhãn: “Những người như chúng ta đã ở Nhất Lâm nhiều năm như vậy, nhưng Lâm Ngữ Lam lại ỷ vào thân phận tổng giám đốc của cô ta, nói đuổi chúng ta, thì đuổi chúng ta. Nếu cô ta đã bất nhân, vậy cũng đừng trách chúng ta bất nghĩa.

Bây giờ các người đi liên hệ với con đường nghiệp vụ trong tay mình đi, nói với tất cả mọi người, kêu bọn họ ngày mai tới làm ầm ở Nhất Lâm, mà phía bên cậu chủ An, tôi sẽ đi nói chuyện, thêm nữa, thông báo cho các truyền thông lớn, nói với bọn họ ngày mai Nhất Lâm có chuyện lớn xảy ra, nếu ả tiện nhân Lâm Ngữ Lam đã muốn chơi với chúng ta, vậy thì từ từ chơi, xem rốt cuộc ai thăng được ai?”

“Được, nghe theo chị Đổng cả” Các vị quản lý cấp cao lên tiếng, bọn họ đều hành động theo bà ta.

“Được rồi, đi chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta sẽ mang đến một bất ngờ cho Lâm Ngữ Lam, thuận tiện sắp xếp thêm chút bất ngờ nữa, cho người đi gọi đám người Lâm Nhạc Hằng tới đây, tôi phải cho Lâm Nhạc Hằng nhìn xem, cháu gái ngoan của ông ta, rốt cuộc đã nghịch hỏng Nhất Lâm như thế nào?”

Sau khi bà ta nói xong, bèn bước nhanh đi.

Bà ta đã vạch ra kế hoạch cho một vài chuyện xảy ra, trong lòng bà ta, thậm chí đã nghĩ đến cảnh tượng Lâm Ngữ Lam nhận lỗi ở trước mặt mình, cũng đã nghĩ đến ngày mai, Lâm Ngữ Lam sẽ lộ ra bộ dáng thế nào trước mặt các xí nghiệp, và trước mặt các truyền thông lớn.

Đổng Thư Tuyền hoàn toàn không ngờ được, hiện tại Lâm Ngữ Lam và Trương Thác hoàn toàn không để tâm đ ến bọn họ, mà lại đang ở trong phòng bao được trang trí sang trọng nhất trong khách sạn Lục Hà, một nhà Lâm Ngữ Lam đang hòa thuận vui vẻ, hưởng thụ đồ ăn ngon trên bàn.

Từ Uyên ăn ngốn nga ngốn nghiến: “Trời ơi, anh rể, một bàn đồ ăn này thật sự là anh nấu sao, anh cũng thần kỳ quá rồi, rốt cuộc còn có chuyện gì mà anh không biết nữa không”

Ngay cả Lâm Nhạc Hằng bình thường có khẩu vị không tốt cho lắm, lần này cũng rất có hứng ăn, ăn nhiều, mà uống cũng nhiều. Lâm Ngữ Lam và Trương Thác trở về, khiến trong lòng của mỗi một người trong bọn họ đã hoàn toàn thả lỏng hẳn, những chuyện đè lên người bọn họ ngày trước đó, giờ này phút này dường như đã không còn là vấn đề nữa.

Trong lúc chén đến chén đi, mọi người đã hơi có hơi men trong người.

Cùng ở trong khách sạn Lục Hà.

Đổng Thư Tuyền đang ngồi trong một phòng bao với An Quốc Trường, trong phòng bao, toàn là những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. Những cô gái này vây quanh bên người An Quốc Trường, ra sức lấy lòng anh ta.

Vẻ mặt của An Quốc Trường khó chịu, chuyện xảy ra ngày hôm nay khiến anh ta rất bực bội, thậm chí cho đến hiện tại vẫn chưa thể hoàn toàn lấy lại bình tĩnh. Hiện giờ, anh ta chỉ muốn tìm cơ hội, để chặt thằng cha đã ngông cưồng với mình ngày hôm nay thành tám khúc.