Bên trong thế giới thần thánh, một trận mưa máu đen kịt trút xuống tòa nhà, “két két”, từng bóng người từ trên trời rơi xuống, có mũi thương màu vàng chọt lóe lên rồi biến mất, lối thông ra ngoài bề mặt Trái Đất ầm ầm vỡ ra.
“Tôi đã nói rồi, hôm nay không ai có thể rời đi!” Lạc Thiên Cơ chắn ở phía trước lối thông ra ngoài, sau lưng là nữ chiến thần mặc áo giáp vàng khắp người đây máu!
Quạ đen lượn quanh che lấp bầu trời thế giới thần thánh, nhìn chúng nó đều đang hướng về phía một người, đó là Lạc Thiên Cơ.
“Nào, tiếp tục chiến đấu” Lạc Thiên Cơ ngẩng đầu: “Tôi đã đợi giây phút này rất lâu rồi”
Quạ đen lao xuống, phát ra tiếng kêu chói tai.
Bầu trời càng thêm u ám!
Toàn bộ tâm trái đất đều bị bao quanh bởi một loại không khí kỳ dị.
Thú nhân tàn sát bừa bãi ở tâm trái đất, loài người thì đang ẩn náu, không có một ai dám trỗi dậy.
Mãi đến hơn mười giờ sau, bầu trời tối đen mới dần dần biến mất, mặt đất yên bình trở lại.
Ở khu vực trung tâm, một đại lục chỉ xéo về phía chân trời được mọi người chú ý.
Bọn thú nhân liên tục tấn công, tâm trái đất đã biến thành lò sát sinh của thú nhân, loài người không còn nơi nào để ẩn náu, bây giờ, xuất hiện một đại lục mới, mục tiêu của những người đó tương tự như người sống ở bốn khu vực lớn, thống nhất đi về phía đại lục kia, tìm kiếm tương lai mới, bọn họ được dân dắt bởi một đám tôn chủ.
Khi tất cả mọi người tập trung ở khu vực trung tâm, tất cả đều bị sốc bởi cảnh tượng trước mắt, điều mà họ bị sốc không phải là đại lục mới chỉ xéo về phía chân trời, mà là Thành Thánh màu trắng nằm ở trung tâm của bốn khu vực lớn và thống trị toàn bộ trái đất, giờ phút này biến thành một đống đổ nát, những bức tường thành cao ngất giờ đang trong tình trạng đổ nát, bên trong Thành Thánh màu trắng đầy máu đen, vô số xác chết nằm la liệt trong Thành Thánh.
“Qua đen!”
Bọn họ nhìn thấy quạ đen cao hơn trăm mét, nhớ tới những lời đồn kia.
“Thật nhiều quạt”
“Bên trong thế giới thần thánh rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy chứi”
“Quạ đen xuất hiện, ngay cả thế giới thần thánh cũng bị hủy diệ Hết lần này đến tiếng khác vang lên tiếng thổn thức, hai mươi năm qua thế giới thần thánh đã ngồi vững ở địa vị bá chủ tâm trái đất, uy lực của thế giới thân thánh đã ăn sâu vào lòng người, họ trấn áp toàn bộ tâm trái đất.
Một thế lực đã từng hùng mạnh như vậy lại bị diệt trong một lần, toàn bộ Thành Thánh đã biến thành đống đổ nát.
“Chúng ta đi thôi, nơi này đã xảy ra chuyện chúng ta không lường trước được, con đường phía trước còn không biết nó dẫn đến đâu” Tôn chủ Thiên Nhã Trúc nhìn lối thông ra ngoài phía trước, hít một hơi thật sâu: “Mọi người, đi thôi!”
Đám người cuồn cuộn bước lên chiến trường cổ đại chỉ xéo về phía chân trời.
Không phải tất cả mọi người đều muốn rời đi, nhưng dưới sự tàn phá của thú nhân, nếu không rời đi thì nhất định sẽ chết, điều này khiến bọn họ không thể ở lại nơi này nữa.
Trên đại lục đột nhiên xuất hiện này, hai nền văn minh lớn đang từ từ tiếp cận, không ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra khi hai nền văn minh lớn va chạm vào nhau, mọi thứ đều đang chuyển động theo một hướng không xác định, trong lòng mọi người đều là tương lai mông lung.
Trương Thác mở mắt ra, anh cảm thấy toàn thân vô cùng đau đớn, nhúc nhích ngón tay cũng không được.
“Anh Trương, anh tỉnh rồi!”
Trương Thác vừa mở mắt chợt nghe thấy một âm thanh êm tai vang lên rất quen thuộc.
Một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện trước mặt Trương Thác, cô ấy có mái tóc ngắn, đôi mắt to sáng rực tràn ngập vui vẻ, đúng là Thu Vân.