Chương 3035
Trương Thác nhìn cuốn sách đã hấp thụ hoa sen và biến hóa chiến linh ở trong lòng mình đang tự động hiện lên trước mặt anh và bắt đầu lật từng trang theo ý của nó.
Phá Quân đang bước đi thì đột nhiên quay đầu lại và nhìn thoáng qua, sau đó ông ta nở nụ cười tươi: “Thật là một đứa trẻ thông minh, vì biết bản thân bị tâm ma quấy nhiễu nên lần này trở lại là muốn tìm lại trái tim ban đầu của mình và tìm lại khoảnh khắc cảm thấy biết ơn khi lần đầu tiên trỗi dậy ở Châu Xuyên trước kia, nhưng lại vô tình tìm thấy Hồng Trần Tâm của mình. Hiện tại Lục Giả Hành để lại tổ binh cho cậu và cậu đã có đủ tư cách nắm giữ binh nên tôi nghĩ tiếp theo cậu có thể sử dụng nó rất tốt”
Phá Quân đã đi xa và dần dần biến mất vào bóng đêm.
Ở thế giới tâm trái đất, Cổ Lực Đơn lại tổ chức tấn công một lần nữa.
“Nhanh! Nhanh! Tôi cảm nhận sự ràng buộc kia càng ngày càng mạnh rồi. Ở đây đã hạn chế tôi rồi, đi tìm Cổ Cơ đi! Mau đi tìm Cổ Cơ!” Cổ Lực Đơn trở nên nóng nảy hơn trước rất nhiều.
“Thưa đức vua, các quy tắc ở chỗ đó liên tục thay đổi và loài người lại có thêm ba loại vũ khí nữa. Chúng tôi cần phải có thời gian thì mới giết được chúng” Một đại tướng thú nhân báo cáo.
“Có năng lực dùng được bao lâu chứ? Ở cái nơi này, muốn †ồn tại cũng phải tốn rất nhiều công sức, vậy mà bọn họ còn muốn sử dụng loại vũ khí này. Bọn họ cũng đang dùng tính mạng của mình để chơi đùa với chúng ta nên hiện tại xem ai có thể chơi được lâu hơn. Lối đi của vực sâu đã được mở ra và binh lính của chúng ta có thể đến đây trong ba giờ nữa. Ba giờ sau, tôi muốn để cho đội quân thú nhân của mình lấp đầy chiến trường cổ xưa này!” Cổ Lực Đơn siết chặt nắm đấm.
“Tôi hiểu rồi!”
“Thưa đức vua, có một con người ở bên ngoài. Họ nói răng muốn hợp tác với chúng ta!” Một binh lính là thú nhân đưa tin đi đến trước mặt Cổ Lực Đơn.
“Hợp tác ư?” Cổ Lực Đơn hỏi: “Tên là gì?”
“Đối phương tự xưng là Đoạn Vân Long”
“Đoạn Vân Long ư? Được rồi, có thể cho vào.” Cổ Lực Đơn gật đầu, vừa định đứng lên.
“Vua của tộc thú nhân à, không cần phiền phức như vậy, tôi có thể tự vào được” Một giọng nói vang lên từ bên ngoài lều của tộc thú nhân, và chỉ thấy Đoạn Vân Long mặc áo choàng đạo sĩ, tay cầm cái phất trần, xuất hiện ở trước mặt Cổ Lực Đơn.
Lúc này, Cổ Lực Đơn đã biến thành hình người và cao bằng Đoạn Vân Long.
Khi lần đầu tiên Cổ Lực Đơn nhìn thấy Đoạn Vân Long thì anh ta đã cảm thấy coi trọng người này và anh ta có thể cảm nhận được rằng người này là một cường giả loài người.
“Vua của tộc thú nhân à, nếu các người muốn đánh vào bề mặt Trái đất, chúng ta có thể hợp tác với nhau. Khi nào xong chuyện thì bề mặt Trái đất thuộc về các người” Đoạn Vân Long trực tiếp nói rõ ý định của mình.
“Được thôi, tôi thích cách nói chuyện của anh” Cổ Lực š “Nhưng tôi muốn biết là nếu thế giới để cho chúng tôi vậy thì các anh cần gì?”
“Chỉ cần một người thôi” Đoạn Vân Long duõi ra một ngón tay ra: “Tôi muốn Trương Thác”
“Trương Thác ư?” Cổ Lực Đơn cảm thấy khó hiểu.
“Ồ, đúng rồi” Đoạn Vân Long mỉm cười: “Ở trong trí nhớ của anh thì anh ta gọi là Trương Ức Thùy”
“Anh có muốn anh ta ư? Anh muốn anh ta làm gì?” Cổ Lực Đơn hỏi.
“Tôi muốn giết anh ta” Đoạn Vân Long cười và nói: “Tôi có thể giúp các người giết, nhưng người này rất gian xảo, năng lực bình thường nhưng có bản lĩnh chạy trốn rất cao, cho nên tôi cần tộc thú nhân của anh cùng tôi chặn lại và giết anh ta. “
Cổ Lực Đơn im lặng suy nghĩ một lúc, sau đó gật đầu: “Tôi đồng ý, nhưng tại sao tôi có thể tin tưởng rằng anh có thể giúp tôi chứ?”
“Tôi sẽ giới thiệu cho anh một người bạn” Đoạn Vân Long vung cái phất trần trong tay: “Đạo sĩ Ngọc Hư à, đi ra đây đi”
Một bóng người từ trên không bay tới, lập tức bị các thú nhân phát hiện và khi họ định tấn công thì bị Cổ Lực Đơn ngăn lại.
Bóng người kia từ trên trời đáp xuống, sau đó cười và nói: “Vua của tộc thú nhân, xin chào”