Chương 3049
Nó cũng có thể vận dụng được khí, nhưng trong đội quân của nhân loại có mấy ai biết dùng khí đâu? Ngược lại, chiến sĩ Thú Nhân, ai ai cũng đều biết ngự khí.
Cuộc chiến đã hoàn toàn nghiêng về một phe rồi.
Thanh gương ở bụng Khương Phát Thần bị rút ra, Khương Phát Thần quỳ dưới đất, nhìn trước mắt, Cơ Thịnh Nhân đã hoàn toàn mất đi hơi thở, Khương Phát Thần cười khổ.
“Liệt tổ liệt tông nhà họ Khương, đệ tử bất hiếu, vô năng, không thể làm rạng danh nhà họ Khương.’ Khương Phát Thần lại nôn ra một ngụm máu: “Khương Phát Thần là người sắp chết, lấy giọt máu cuối cùng này, gọi Địa Giang Đồ, ta muốn thế đạo này, trả lại giang sơn cho ta”“
Địa Giang Đồ ảm đạm đó, lại một lần nữa sáng lên, xuất hiện trên không trung, chiếu xuống ánh sáng vàng óng, ảo ảnh núi non nước chảy như hiện lên trên chiến trường cổ này, nó nghiêng về phía mặt đất, đè đại quân Thú Nhân dưới ngọn núi lớn kia.
Hoàn thành xong tất cả, sắc mặt của Khương Phát Thần trắng bệch, trước mắt chỉ còn lại một màn đen, ngã xuống đất ngất đi.
Ngoài biên giới của chiến trường.
Cổ Lực Đơn và Hắc Hổ cầm trong tay thanh gươm màu đen đánh mấy trăm hiệp với Cuồng Si, sau mấy trăm hiệp, Cổ Lực Đơn thở mạnh, còn Hắc Hổ thì cũng lè lưỡi ra.
Trên cơ thể Cuồng Sỉ có vài vết máu, ông ta nhìn chăm chằm Cổ Lực Đơn và Hắc Hổ, nói: “Đừng thử nữa, các người đấu không lại đâu”
“Ông thật sự nghĩ rằng, người phụ nữ đó có thể sống tiếp được sao? Ở phía sau ông, là hàng vạn đại quân của Thú Nhân tôi!” Cổ Lực Đơn vô cùng tự tin.
“Nếu cô ấy xảy ra chuyện gì, cậu cũng không sống được”
Cuồng Sỉ đè thấp người xuống.
“Tôi là muốn xem thử, tôi không sống tiếp được như thế nào” Cổ Lực Đơn hừ lạnh một tiếng “Dù sao tôi cũng không gấp, chuyện tôi muốn làm, đám lâu la đó của tôi, đương nhiên sẽ giúp tôi làm được”
Theo hướng đại quân Thú Nhân, một mình Lâm Ngữ Lam băng xuyên qua khu rừng rậm với tốc độ rất nhanh, đằng sau cô, là hàng trăm binh sĩ thú nhân đang đuổi theo, phía sau những binh sĩ Thú Nhân đang đuổi theo này, chính là xác của nhũng binh sĩ Thú Nhân khác.
Luồng ánh sáng rực rỡ giống như cực quang trên người của Lâm Ngữ Lam đã mờ đi rất nhiều, huyết mạch bị đốt cháy khiến cô có được nguồn năng lượng cực mạnh trong chốc lát, nhưng lúc này, nó cũng đã bị tiêu hao rất nhiều.
Đại quân Thú Nhân thật sự rất đông, chỉ dựa vào một mình Lâm Ngữ Lam, sợ rằng đánh tới hai tay tê cứng cũng không giết hết được. Tốc độ của đám Thú Nhân này thật sự rất nhanh, bọn chúng có khứu giác rất nhạy bén, đuổi theo phía sau Lâm Ngữ Lam, giống như cái mụn độc ăn vào xương, có ném cũng không ném đi được.
“Grầm!”
Ba con dã thú Thú Nhân hung mãnh bổ nhào về phía Lâm Ngữ Lam, tốc độ phản ứng của Lâm Ngữ Lam cũng rất nhanh, vung tay chém một nhát, ba con dã thú hung hãn đó bị chém làm hai.
Cũng ngay lúc này, hai con chim bay về phía Lâm Ngữ Lam, Lâm Ngữ Lam chỉ kịp trở mình, chém bay một con chim, nhưng bị một con còn lại cào rách vai, chảy máu.
Đám binh sĩ Thú Nhân cũng đồng thời giết tới nơi, bao vây lấy Lâm Ngữ Lam.