Chương 3072
Ngọn núi hùng vĩ màu xanh cao vút đến tận mây trời.
Không ai biết rằng ở giữa biển chết lại tôn tại một ngọn núi lớn như vậy.
Núi bị nước biển đánh vào suốt ngày làm cho vách đá của ngọn núi này trở nên dốc đứng và rực rỡ. Khi nhìn lên phía trên ngọn núi này thì đúng là không có một chỗ nào để cho mọi người leo lên.
Những con thuyền biến mất trong biển chết này hoặc là bị đụng vào bãi đá ngầm và bị phá hủy hoàn toàn, hoặc là bị va chạm vào ngọn núi xanh này và muốn quay trở về điểm xuất phát, nhưng khi quay đầu nhìn lại thì thấy trên mặt biển tràn ngập xoáy nước nên hoàn toàn không thể quay trở về.
Ở trên ngọn núi màu xanh này dường như có thể nhìn thấy được ba chữ.
“Núi Ngọc Hư, chỉ là một nơi giả vờ tỏ ra bí ẩn mà thôi.”
Trương Thác đưa tay ra và lưỡi liềm vận mệnh màu đen đột nhiên xuất hiện trong tay anh. Dáng người của Trương Thác đột nhiên nhảy lên và bay thẳng lên đỉnh núi Ngọc Hư.
Núi Ngọc Hư rất cao, cho dù Trương Thác đã nhảy mấy cái nhưng vẫn không nhìn thấy đỉnh núi.
“Có gì đó không bình thường” Trương Thác híp mắt lại, anh dùng sức vung mạnh cái lưỡi liềm vận mệnh ra ngoài.
Lưỡi liềm vận mệnh xoay tròn, đụng vào ngọn núi, một đốm lửa bùng lên và lưỡi liềm vận mệnh lại bắn trở về.
“Trận pháp sao?” Trương Thác bắt được cái lưỡi liềm vận mệnh.
Mấy thứ như trận pháp là thứ mà Trương Thác tiếp xúc đầu tiên, thậm chí còn sớm hơn so với tiếp xúc với khí. Nhưng Trương Thác vẫn chưa hiểu biết đủ sâu về trận pháp bởi vì bây giờ thật sự là quá ít các trận pháp còn sót lại.
Còn ngọn núi ở trước mặt này, cho dù Trương Thác có làm gì đi nữa thì anh cũng không thể lên đến đỉnh núi. Đây rõ ràng là do các yếu tố trong mê cung gây ra.
Trương Thác nhắm mắt lại và hít sâu một hơi. Nếu bản thân anh đã không hiểu phương pháp phá trận pháp này, vậy thì anh sẽ dùng phương pháp đơn giản nhất.
Để lưỡi liềm vận mệnh ở sau lưng, Trương Thác giơ hai tay lên cao và có một thanh kiếm thần màu tím xuất hiện trên tay anh.
Lực lượng của lưỡi liềm vận mệnh tổ binh trở nên mạnh hơn khi thúc giục tử vong, nhưng nếu nói về khả năng gây sát thương thì mạnh nhất vẫn là Diệt Thế Ma Kiếm!
Ánh sáng của thanh kiếm màu tím đang hội tụ lại một cách điên cuồng. Ẩm nguyệt xuất hiện ở phía sau Trương Thác và sương mù dày đặc xung quanh anh trở nên nhạt hơn rất nhiều sau khi Ẩm nguyệt xuất hiện. Màn sương mù dày đặc này được hình thành bởi sự ngưng tụ của linh khí dồi dào. Hiện tại, nó đang chuyển đổi thành năng lượng của Diệt Thế Ma Kiếm.
Hai tay Trương Thác cầm kiếm và dùng sức chém xuống ngon núi lớn màu xanh ở trước mắt.
Ngay lúc thanh kiếm màu tím tiếp xúc với ngọn núi thì xuất hiện cơn gió mạnh đến mức thôi bay quần áo của Trương Thác.
Màn sương mù dày đặc bị cơn gió mạnh cuốn đi, và tất cả mọi thứ đều đang trải qua sự thay đổi mạnh mẽ vào giờ phút này.
Trương Thác chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt không ngừng thay đổi. Hơn mười giây sau, ngọn núi màu xanh ở trước mắt Trương Thác kia hoàn toàn biến mất và thứ hiện ra trước mặt anh chính là màu xanh ngọc bích của ngọn núi, phía trên màu xanh ngọc bích có mây mù lượn lờ và ngọn núi màu xanh giống như chốn thần tiên ở trần gian. Giữa ngọn núi lớn này, một đạo quán hiện ra trước mắt Trương Thác và đây mới thật sự là núi Ngọc Hư.
“Thật đúng là biết hưởng thụ cuộc sống”