Chương 3087
Trước mặt Trương Thác, chiến linh màu đỏ xuất hiện, kiếm khí màu đỏ với sức mạnh không thể bị ngăn cản và phá vỡ từ trên trời đánh xuống khiến cho ảo ảnh của thanh thần kiếm đến từ núi Ngọc Hư hoàn toàn bị đánh tan.
“Vui vẻ đủ rồi, lập tức trở về đi”
Ở núi Ngọc Hư, có một chàng trai đi ra ngoài. Anh ta nhìn có vẻ hơn hai mươi tuổi, để tóc dài và cực kỳ anh tuấn và chắc chắn là mẫu người có thể khiến phụ nữ phải hét lên. Anh †a có làn da trắng mịn, ngón tay tinh tế, dù mặc áo tang nhưng lại tạo cho người ta một cảm giác sang trọng.
“Vì Anh là đệ tử của Lục Giả Hành nên tôi sẽ nể mặt ông ta mà không tính toán với anh. Núi Ngọc Hư này không phải là nơi mà những người bình thường như các người nên đến đâu.”
Chàng trai vừa nói vừa duỗi một ngón tay ra. Chỉ với hành động này, chàng trai này đã xuất hiện ở trước mặt Trương Thác và ngón tay của anh ta cũng đang chỉ vào giữa lông mày của Trương Thác.
Cảnh tượng như vậy giống như lúc Trương Thác vừa mới tiếp xúc với khí. Khi đó, ở trên đảo Quảng Minh, người đeo mặt nạ từ thế giới thần thánh kia cũng khiến cho Trương Thác bay ra mấy chục mét một cách thoải mái chỉ bằng một ngón tay như vậy.
Bây giờ, cảnh tượng giống như đang được tái hiện lại vậy.
Khung cảnh vẫn là cảnh tượng năm đó, nhưng Trương Thác đã không còn là Trương Thác năm đó nữa.
Đối mặt với ngón tay của chàng trai, cơ thể Trương Thác biến thành một ảo ảnh và xuất hiện trở lại ở phía sau chàng trai. Thanh kiếm thần màu tím trong tay anh với sức mạnh điên cuồng có thể phá vỡ một ngọn núi lớn từ trên cao đánh xuống và lao thẳng tới đỉnh đầu của chàng trai.
“Tốc độ không tệ” Chàng trai khen ngợi một câu, chỉ thấy anh ta duỗi ra hai ngón tay, ngay cả đầu cũng không quay đầu lại mà lập tức kẹp lấy thanh kiếm đầy uy lực này của Trương Thác.
Phía sau Trương Thác, năm chiến linh dường như đồng thời xuất hiện. Lúc này cả năm chiến linh đều phát động tấn công muốn quét sạch chàng trai.
Còn Trương Thác thì đột nhiên lùi xuống, thanh kiếm thần ngưng tụ ở sau lưng và bắn về phía chàng trai.
Mấy đòn tấn công dữ dội kết hợp với nhau tại nơi chàng trai đang đứng khiến cho phát ra một vụ nổ lớn. Uy lực của vụ nổ khiến cho toàn bộ ngọn núi rung chuyển dữ dội, ngay cả vùng biển bên ngoài ngọn núi xanh này cũng cuồn cuộn những con sóng lớn.
Đúng lúc này, Triệu Chính Khải và đạo sĩ cầm búa đồng dừng trận chiến để chống lại sức mạnh của vụ nổ.
Vụ nổ dữ dội tạo ra luồng không khí mãnh liệt và khi tất cả đã lắng xuống thì có một hố sâu khổng lồ xuất hiện tại nơi phát sinh vụ nổ. Cho dù vụ nổ xảy ra trên bầu trời thì mặt đất cũng bị va đập nghiêm trọng.
Khói và bụi ở khắp mọi nơi.
Trương Thác nhìn về phía trung tâm của vụ nổ, đột nhiên đồng tử của Trương Thác co rút lại, bóng người của chàng trai từ trung tâm vụ nổ bay nhanh đến. Dưới vụ nổ dữ dội như vậy nhưng quần áo của anh ta vẫn còn như mới.
“Người bình thường vẫn luôn là người bình thường, không thể chạm tới lãnh vực thần tiên thì dù tài giỏi đến đâu, cũng chỉ là một con kiến hôi mà thôi” Chàng trai nói với giọng điệu hờ hững. Khi nói, anh ta đã đến trước mặt Trương Thác, sau đó và tung ra một cú đấm.