Chương 972:
Bố Triệu Tấn Ngọc vừa đến liền bị người ta gọi lại.
“Đi theo bố, có chuyện muốn phân phó cho con” Người gọi bố của Triệu Tấn Ngọc lại, chính là ông cụ vừa nãy ở bên ngoài cửa căn nhà kia, cũng chính là ông nội của Triệu Tấn Ngọc.
Bố của Triệu Tấn Ngọc được gọi vào trong một gian phòng sách, ông nội của Triệu Tấn Ngọc đóng cửa lại, nhỏ giọng nói với bố của Triệu Tấn Ngọc: “Thế nào rồi, không có làm ra chuyện gì quá giới hạn đấy chứ?”
Ông nội của Triệu Tấn Ngọc hài lòng mà gật đầu: “Vừa rồi mới nhận được tin tức, có một thế lực, đã lặng lẽ tiến vào trong thành phố rồi, trước khi tìm ra được cái thế lực kia, không được làm mất lòng cái thằng nhóc họ Trương kia, chuyện này, chúng ta phải làm cho thật tốt!”
Bố của Triệu Tấn Ngọc gật đầu biểu thị rằng đã hiểu, sau đó nói: “Bố, con vẫn có chút không hiểu, trong tộc lần này nếu như đã muốn động vào cái thằng nhóc họ Trương kia, hiện tại việc gì mà phải đối xử khách khí với hắn chứ, theo ý con thì, cậu ta cũng đã đến đây rồi, cứ trực tiếp làm thịt là được rồi”
“Tâm nhìn hạn hẹp!” Ông nội của Triệu Tấn Ngọc trách mắng một tiếng: “Con cho rằng, tại vì sao mà trong tộc lại muốn động đến thằng nhóc họ Trương kia chứ, chỉ vì những lời bịa đặt đồn nhảm ở bên ngoài kia thôi sao? Đừng nói là Tôn Lãm kia vẫn chưa phải là con dâu của nhà chúng ta, cho dù là đã là con dâu nhà chúng ta rồi, những lời bịa đặt đồn nhảm kia truyền ra ngoài, trong tộc hỏi cũng không thèm hỏi một câu nào, lần này, lần này là muốn đem thằng nhóc họ Trương kia làm ván cầu!”
“Ván cầu?” Trong mắt bố của Triệu Tấn Ngọc lộ vẻ nghi hoặc nồng đậm, vô cùng mờ mịt không hiểu gì.
Ánh mắt của ông nội Triệu Tấn Ngọc theo bản năng mà liếc ra phía bên ngoài cửa nhìn một cái, ép giọng nói xuống càng trầm thấp hơn một chút, nói: “Thôi được, chuyện tình lần này kết thúc, con cũng có thể tiến vào trong tộc, có một số chuyện, không sớm thì muộn con cũng đều cần phải biết, hiện tại nói cho con cũng không có việc gì, có điều mồm miệng của con nhớ giữ cho kỹ một chút, nếu như bị truyền ra ngoài, bố cũng không bảo vệ được tính mạng của con đâu!”
Bố của Triệu Tấn Ngọc vừa nghe thấy những lời này, lập Bố, bố nói đi”
“Con có biết, tại vì sao mà trong các tộc thị ở Đại Nam, Lũng Tây Lý thị vẫn luôn chiếm cứ được ngôi vương không?”
Ông nội của Triệu Tấn Ngọc nói.
Bố của Triệu Tấn Ngọc không do dự chút nào liền trả lời: “Có vua võ trấn thủ, hiển nhiên là ngồi lâu được ở ngôi vương”
tức bày ra gương mặt nghiêm nghị: “Ha ha” Ông nội của Triệu Tấn Ngọc khẽ cười một tiếng: “Dĩ nhiên vua võ là một điểm, thế nhưng con phải hiểu rõ, cũng chỉ có Lý thị, mới có thể sinh ra vua võ, nếu như nhà họ Triệu chúng ta sinh một vua võ, sợ rằng muốn giữ ở lại cũng rất khó?”
“Tại vì sao chứ?” Bố của Triệu Tấn Ngọc cảm thấy khó hiểu.
“Tài nguyên!” Ông nội của Triệu Tấn Ngọc phun ra hai từ này thật mạnh: “Một vị vua võ, mỗi năm đều cần phải tiêu hao linh thạch, đại khái là một mét khối, con có hiểu đây là khái niệm gì không?”
“Một mét khối!” Bố của Triệu Tấn Ngọc há hốc cả mồm, ông ta chỉ rõ rằng, trong Triệu thị có một khối linh thạch, đại khái là khoảng năm cen-ti-mét khối, đã dùng được sáu năm ¡, hiện tại khối linh thạch kia chính là vật quý báu nhất của Triệu thị, mà mỗi năm vua võ lại cần dùng đến một mét khối linh thạch, bằng này mà để ở Triệu thị là có thể đủ để dùng cho mấy chục năm rồi đấy!
“Không cần phải kinh ngạc, đây chỉ là liều lượng linh thạch mà một vị vua võ cần dùng đến, cao thủ ở Lý thị rất nhiều, mỗi năm đều cần đến linh thạch, đó đều là một con số vô cùng khổng lồ, tài nguyên mới là điều quan trọng nhất đối với một thị tộc, thị tộc nào có càng nhiều linh thạch hơn, thị tộc đó liên sẽ thịnh vượng!” Ông nội của Triệu Tấn Ngọc nói xong, liếc nhìn con trai của mình một cái, tiếp tục nói: “Thị tộc cùng với phía chính phủ từng có một ước định, phía chính phủ sẽ đem lại sự thuận tiện cho thị tộc của chúng ta, để cho thị tộc có thể tiếp tục tồn tại, mà thì tộc thì lại không thể tùy ý vào đời, một khi đã vào đời, thì sẽ dẫn tới sự hỗn loạn, thậm chí thay đổi vận mệnh”
Đôi mắt của bố Triệu Tấn Ngọc mạnh mẽ trừng lớn, trong lòng có một suy đoán: “Bố, ý của bố sẽ không phải là Triệu thị của chúng ta muốn…”
“Không sai, chúng ta cần phải chuẩn bị vào đời!” Trong ánh mắt của ông nội Triệu Tấn Ngọc lộ ra vẻ kiên định không dao.
động: “Thằng nhóc họ Trương này, chính là một cái ván cầu để cho chúng ta vào đời, thế nhưng không thể làm quá mức đột ngột được, phải thông qua cậu ta, để cho mọi người biết đến sự tồn tại của chúng ta, từ đó mà chậm rãi dung nhập vào giữa những người bình thường để thu hoạch được những tài nguyên càng to lớn hơn, con phải hiểu rõ, linh thạch chính là tiền, một cen-ti-mét khối linh thạch giá trị có thể đạt tới con số mấy chục tỷ!”