Chương 973:
Nghe được những lời nói, bố của Triệu Tấn Ngọc có chút lo lắng: “Bố, nếu mà như vậy, liệu có làm cho phía chính phủ cảm thấy bất mãn hay không”
“Bất mãn thì bất mãn, bọn họ cũng không thể ngăn cản được” Ông nội của Triệu Tấn Ngọc không để tâm đến mà nói: “Lần này, không riêng gì nhà họ Triệu chúng ta muốn vào đời, tất cả các thị tộc đều sẽ tìm cho mình một cái ván cầu riêng cho bản thân, chậm rãi dung nhập vào đó, sau một thời gian dài như vậy, lượng tài nguyên trong mỗi thị tộc đều sẽ bắt đầu thiếu thốn, cho dù là Lũng Tây Lý thị cũng sẽ như vậy, bọn họ mặc dù nhân số rất đông đúc, chi nhánh khổng lồ, thế nhưng lượng tiêu hao cũng khổng lồ như vậy!”
Bố của Triệu Tấn Ngọc lúc này mới yên tâm mà gật đầu”
Nếu như nói như vậy, có Lũng Tây Lý thị làm đầu tàu, quả thực là hoàn toàn không có gì cần phải lo lắng nữa rồi, chỉ có điều chúng ta sẽ làm như thế nào đây?”
“Rất đơn giản” Ông nội của Triệu Tấn Ngọc mở miệng: “Trước tiên thì cứ ổn định thằng nhóc họ Trương kia đã, đợi sự việc lần này làm xong rồi thì hãng giải quyết tên đã xâm phạm lần này sau, chúng ta trực tiếp dùng Lâm thị của Châu Xuyên ỷ thế ăn hiếp người, lấy cớ làm nhục phụ nữ nhà họ Triệu chúng †a sau đó tiêu diệt đi, cho dù là bên phía chính phủ cũng sẽ không nói gì cả, sau khi Lâm thị bị tiêu diệt, con cho rằng cái đám người thích xem náo nhiệt, thích quan tâm đến mọi thể loại sự việc trên đời kia sẽ bỏ qua cho thế lực thần bí đột nhiên tiêu diệt Lâm Thị này hay sao? Chúng ta có thể sử dụng cái cớ này để xuất hiện ở trước mắt tất cả mọi người, phía chính phủ có muốn ngăn cản thì cũng không kịp nữa rồi”
Ông nội của Triệu Tấn Ngọc cười lạnh: “Lần này đối với cả Triệu thị chúng ta mà nói, là một việc lớn rất quan trọng, đối với riêng nhà chúng ta mà nói, lại càng quan trọng hơn nữa, hai sự việc toàn bộ đều do chúng ta lo liệu, nếu như có thể hoàn thành thật tốt, tuổi của con cũng đã lớn rồi, không còn không gian để mở rộng phát triển nữa rồi, thế nhưng đứa cháu trai này của bố, nhất định có thể tiến vào được điện chính, sau này vinh hoa phú quý của con toàn bộ liền dựa vào đứa cháu trai này của bố rồi!”
“Bố, mọi việc đều nghe theo lời bố!” Trên gương mặt của bố Triệu Tấn Ngọc lộ ra vẻ vui mừng.
Sau khi cả nhà Tôn Lãm đến nhà họ Triệu, không ai tiếp tục quan sát bọn họ, thay vào đó bọn họ muốn làm gì thì làm, không ai giám sát bọn họ, chỉ là sân trong của nhà bị cấm đi vào.
Khi người nhà Tôn Lãm thấy nhà họ Triệu không hề hạn chế tự do của mình, trái tim đang kìm nén của họ dân dần buông ra.
Trong lòng Trương Thác biết nhà họ Triệu không quan tâm đến người nhà Tôn Lãm nữa, rất tự tin, Trương Thác chắc chắn chỉ cần nhà họ Tôn bước ra khỏi nhà, sẽ bị vô số cặp mắt nhìn chằm chằm. Nhất cử nhất động đều bị nhà họ Triệu nhìn thấy nên sẽ không lo lắng bọn họ sẽ chạy.
Trương Thác nhận được tin nhắn của Bạch Trình trên điện thoại di động.
“Ông chủ, hôm nay nhiều người nhà họ Triệu đã vào nhà anh rồi. Đến bây giờ họ vẫn chưa ra, anh hãy cẩn thận mọi chuyện”
Trương Thác cất điện thoại di động, quên mất thời gian, hôm nay là ngày thứ năm, nhà họ Triệu muốn hoàn thành trước bảy ngày, Trương Thác tự hỏi, nhà họ Triệu đang làm cái quái gì vậy?
Trương Thác bước vào nhà họ Triệu, có vẻ thản nhiên đi lại, nhưng thật ra để ý đến mọi cách bài trí trong nhà, Trương Thác phát hiện một số người nhà họ Triệu có vẻ đang tán gẫu và ngồi xung quanh thực chất là làm lính canh và bảo vệ chống lại người không có liên qua đi đến xem sân trong.
Trương Thác ghi chép tỉ mỉ thời gian những thị vệ này thay đổi canh gác, hôm nay là ngày thứ năm ngày mất của người nhà họ Triệu kia, chỉ còn một ngày rưỡi nữa, nhà họ Triệu sắp tổ chức minh hôn, nhất định phải là trước bảy ngày đầu của người kia, đoán biết nhà họ Triệu thực ra muốn làm cái gì, nếu không làm rõ ràng được Trương Thác chỉ có thể hành động, thật sự không thể nhìn Tôn Lãm gả cho một người đã chết, và Trương Thác không nghĩ rằng cuộc minh hôn này lại đơn giản như lời bố Triệu Tấn Ngọc nói.
“Anh Trương, anh đến rồi” Giọng bố Triệu Tấn Ngọc vang lên từ phía sau Trương Thác.
Trương Thác chậm rãi xoay người, cười với bố Triệu Tấn Ngọc: “Ông Triệu, ông đang tìm tôi”
“Ha ha” Bố của Triệu Tấn Ngọc cười cợt: “Tôi muốn giải thích một điều với anh Trương”
“Là liên quan đến việc lần này gọi tôi đến sao?” Trương Thác cố ý làm ra vẻ không hiểu chuyện gì.
“Đúng vậy” Bố của Triệu Tấn Ngọc gật đầu: “Anh Trương, anh hẳn phải để ý rằng nhà họ Triệu của chúng tôi là một thị tộc rất lớn, có nhiều trưởng lão. Như anh biết, thế hệ lớn tuổi này có suy nghĩ khá là truyền thống. Châu Xuyên truyền ra tai tiếng lớn như vậy, mà còn có liên quan đến con dâu nhà họ Triệu của chúng ta. Mấy vị trưởng lão đó muốn đích thân đến hỏi, cho nên mới phiền phức anh Trương đến đây một chuyến”
“Đúng vậy, tôn trọng ý kiến của thế hệ trưởng bối không phải chuyện nên làm sao?” Trương Thác lên tiếng nói.