Hàn Yên Yên trở mình, cố gắng nhìn người đàn ông bên cạnh, lại khiến người đó giật mình. Trong chăn, anh đá nhẹ cô một cái: “Tỉnh rồi thì đi tắm đi, thối hoắng cả lên, lây sang cả tôi rồi.”
Quả nhiên là Nghiêu Sâm.
Cảm giác sau tỉnh rượu không hề dễ chịu. Cả người Hàn Yên Yên chẳng còn chút sức nào, cô cố gắng chống người ngồi dậy, ngước mắt nhìn Nghiêu Sâm đang nằm bên cạnh. Người đàn ông bị cô đánh thức, nhíu mày xoa mắt, trong miệng phát ra tiếng lầu bầu không rõ, rất khác với sếp Nghiêu hay ông trùm Nghiêu ngày thường luôn tiếu lý tàng đao. Tiếu lý tàng đao: Nụ cười giấu dao - Kế sách thứ mười trong Quỷ Cốc Tử Tam thập lục kế - chiêu thức khiến đối phương nghĩ bản thân bề ngoài vô hại, sùng bái đối phương, nhưng thực chất bên dưới sự vô hại.
Hàn Yên Yên cúi đầu, vén chăn lên nhìn, mùi rượu dính trên ngực tiện đà bay lên, bốc mùi tới muốn ói.
Nghiêu Sâm mở mắt, nghiêng đầu nhìn bóng lưng bé nhỏ của người bên giường, vòng eo mảnh khảnh tới mức chỉ một ánh nhìn là có thể ôm trọn.
Đêm hôm qua, cô gái này say tới nửa mê nửa tỉnh, miệng thì nỉ non “Không được”, mà bàn tay mềm mại lại nhẹ nhàng sờ lên hầu kết của anh. Bề ngoài tưởng là tiên tử lạnh lùng, không vướng bụi trần, hóa ra là tiểu yêu tinh khoác lốt tiên nhân, muốn hại mạng người!
Bị ngón tay của tiểu yêu tinh dụ dỗ, hầu kết Nghiêu Sâm vừa mới lăn một vòng, tiểu yêu tinh đột nhiên mở to hai mắt. Nghiêu Sâm biết sắp có chuyện, nhanh chóng ngồi dậy, xách Hàn Yên Yên lên, kéo cô bay vào phòng tắm. Kém một bước chân, tiểu yêu tinh đã nôn mửa ngay trước cửa phòng tắm.
Sếp Nghiêu đành nhận mệnh, dọn dẹp hộ cô nương này.
Lúc này Nghiêu Sâm nghiêng đầu sang một bên, nhìn vòng eo nhỏ của tiểu yêu tinh, nhớ tới hai người đêm qua chơi rất vui vẻ, bèn duỗi tay sờ soạng vòng eo của cô.
Hàn Yên Yên đột ngột quay đầu.
“Tôi có giết ba mẹ em đâu, đừng có trừng tôi như thế.” Nghiêu Sâm ngồi dậy. Chăn dày trượt xuống, lộ ra một mảnh ngực trơn láng, cơ bụng lộ rõ.
Anh châm lửa hút một điếu thuốc lá. Tình huống bây giờ giống như cảnh hai người vừa hoan ái, sau khi xong việc, đàn ông hút thuốc suy ngẫm sự đời.
“Được rồi, nhanh đi tắm đi. Yên tâm, trinh tiết của em vẫn còn.” Nghiêu Sâm ác ý cười cười, “Không có ngủ em đâu.”
Đúng thật, thân thể không có cảm giác gì. Hơn nữa Nghiêu Sâm còn chưa hoàn toàn cởi hết đồ trên người cô, quần nhỏ vẫn còn.
Thật ra Hàn Yên Yên không biết mình sẽ thua hay thắng. Cô chỉ đánh cuộc một người đàn ông tự cho mình là hấp dẫn không chỉ muốn thân thể phụ nữ mà còn muốn cả trái tim của người đó. Thử nghĩ xem, trong tình huống bạn nghĩ rằng mình chắc chắn sẽ thất thân, tỉnh lại nhận ra người đàn ông này không chạm vào mình? Trong lúc thở phào nhẹ nhõm, cảm giác biết ơn lẫn tin tưởng sẽ tự phát trỗi dậy. Dù trên thực tế đối với đàn ông, điều này chỉ khác ở chỗ lên giường sớm hơn hay muộn hơn mà thôi.
Trò này sẽ khiến tim bạn đập thình thịch.
Nhưng Hàn Yên Yên nghĩ, chắc cô đã xem trọng Nghiêu Sâm rồi. Lần này Nghiêu Sâm không đè cô rất có thể là vì….
“Nhanh tắm rửa đi, thối hết cả rồi!” Anh ta ghét bỏ.
Anh vừa nói, Hàn Yên Yên lại bắt đầu buồn nôn.
Cái ghế cuối giường đặt một chiếc khăn tắm đã dùng qua, Hàn Yên Yên chỉ có thể lấy nó quấn lại trước, lảo đảo chạy vào phòng tắm. Nôn khan nửa ngày mới thấy đỡ hơn chút. Tắm rửa kĩ càng, đứng trước gương sấy tóc, Hàn Yên Yên nhận ra quần áo và áo lót của mình đã bị Nghiêu Sâm ném vào thùng rác, bốc mùi kinh khủng. Cũng may trong phòng vệ sinh có áo choàng tắm cỡ lớn, cô mặc vào rồi đi ra.
Nghiêu Sâm dựa vào đầu giường gọi điện xử lý công việc, thấy cô bước ra liền ra dấu ý bảo đừng phát ra tiếng. Hàn Yên Yên dừng lại, đứng tại chỗ nhìn anh.
Đi tới là thuận theo, lùi về là sợ hãi, Hàn Yên Yên lựa chọn đứng yên tại chỗ.
“Cảm ơn anh đã giúp tôi giải vây. Chuyện hôm qua là ngoài ý muốn, cũng may là không phát sinh ra chuyện gì, tôi…. A!”
Lời kịch còn chưa nói xong, Nghiêu Sâm đã xốc chăn đứng dậy, tóm cô vào lồng ngực, ngồi xuống mép giường.
Hàn Yên Yên theo bản năng giãy giụa một chút, cánh tay Nghiêu Sâm đè cô lại, không cho cô động đậy. Hàn Yên Yên định nói gì đó, Nghiêu Sâm đã cắn nhẹ vành tai của cô từ phía sau: “Được rồi, đừng diễn nữa.”
Hàn Yên Yên ngừng lại, quay đầu nhìn anh.
Chóp mũi Nghiêu Sâm chạm nhẹ lên mặt cô. Khóe miệng anh nở một nụ cười thấu hiểu: “Em là người như thế nào chính bản thân em hiểu rõ, ở trước mặt tôi đừng có diễn nữa.” Đêm qua hai người phân cao thấp, chỉ có trong lòng hai người mới hiểu được, mới cảm giác được.
Hàn Yên Yên hơi khủng hoảng, mặt không chút biểu cảm: “Ý anh là gì?”
Nghiêu Sâm cười to một tiếng: “Em nha, nhìn thì đứng đắn, nhưng trong xương là một tiểu yêu tinh hại người.”
Hàn Yên Yên thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Nghiêu Sâm hỏi: “Chia tay bạn trai rồi nhỉ?”
Hàn Yên Yên giật mình ngước mắt.
Nghiêu Sâm cầm điện thoại trên tủ đầu giường ném lên đùi cô: “Mấy bức ảnh khoe ân ái ngu ngốc đều xóa hết cả rồi, chia tay rồi nhỉ?”
Sau khi Tiểu Hứa rời đì, Hàn Yên Yên lập tức xóa tất cả hình ảnh trong album của “Hàn Yên Yên”, không để người này lưu lại bất cứ kỷ niệm nào trong cuộc sống của mình. Tên Nghiêu Sâm không biết xấu hổ lại lén xem album của cô.
“Việc này không liên quan tới anh.” Cô nói.
Hàn Yên Yên muốn tránh tiếp xúc với người đàn ông này, nhưng cánh tay Nghiêu Sâm như gọng kìm đặt bên hông cô, khóa cô lại trên đùi mình.
“Đừng nhúc nhích, lỡ tôi đè em thật thì đừng có khóc đấy.” Nghiêu Sâm phả một ngụm khói lên mặt cô.
Hàn Yên Yên sặc khói ho khan, cảm thấy vật dưới mông đang có xu hướng bành trướng, cô lập tức không dám động đậy gì nữa.