Cự Long Thức Tỉnh

Chương 821



Chương 821

Không bao lâu từng món ăn được mang lên, Trình Học Phong và Mục Trung Hoa vừa nhìn liền kinh ngạc: “Lục Hi, cậu gọi đồ đắt vậy, bữa này phải hơn mấy ngàn ấy chứ?”

Lục Hi cười đáp: “Xem cậu nói kìa, chị dâu khó khăn lắm mới tới đây một chuyến, tôi cũng không thể quá bủn xỉn phải không. Cứ ăn hết mình đi, bây giờ tôi không thiếu chút tiền cơm này đâu”.

Bây giờ trong thẻ của Lục Hi cũng có đến mấy trăm triệu, quả thật không thiếu chút tiền cơm này.

Hai người nghe xong liền cười nói: “Được rồi, chính cậu muốn chảy máu nhé, vậy thì chúng tôi sẽ không khách khí”.

Thức ăn cũng đã gọi, đương nhiên không có đạo lý trả lại, vậy bọn họ cũng sẽ không khách khí.

Lúc này, Lục Hi lại lấy ra hai bình rượu ngũ lương ngon nhất ở đây, rót cho ba người bọn họ, sau đó anh nói với Trương Nguyệt Nguyệt: “Chị dâu cũng uống chút chứ?”

Trương Nguyệt Nguyệt cười một tiếng nói: “Cảm ơn, nhưng trước giờ tôi không uống rượu”.

“Vậy uống chút đồ uống gì không?”

“Tôi uống trà cũng được, không cần khách khí đâu, thật đấy”.

“Vậy được, không khách khí nữa, nào, chúng ta cùng uống”.

Nói xong, Lục Hi nâng ly rượu lên.

Trình Học Phong và Mục Trung Hoa cùng nâng ly rượu, Trương Nguyệt Nguyệt thì cầm trà trong tay, bốn người cụng ly, ba anh em Lục Hi một hớp uống cạn.

Ngay sau đó, bốn người vừa ăn uống vừa nói chuyện vô cùng náo nhiệt.

Giữa bạn bè thuở nhỏ với nhau gần như không hết chuyện để nói, từ lúc còn trần như nhộng cho đến khi lên cấp hai, những câu chuyện cười không ngớt khiến cho Trương Nguyệt Nguyệt cũng thỉnh thoảng che miệng cười trộm.

Dần dần hai bình rượu ngũ lương bất giác xuống bụng, Trình Học Phong và Mục Trung Hoa mặt đã đỏ bừng.

Chút rượu này đối với Lục Hi mà nói thì không sao, nhưng bởi vì vui vẻ, sắc mặt anh cũng ửng đỏ, tỏ ra rất hưng phấn.

Uống nhiều rồi, lời đương nhiên cũng nhiều hơn, vô tình giọng nói cũng cao lên.

Ngay lúc ba người đang nói chuyện vui vẻ, đột nhiên nghe thấy một giọng nói ở bên cạnh hét lên: “Mẹ nó nhỏ tiếng chút”.

Đám người Lục Hi quay đầu lại, chỉ thấy bàn bên cạnh có bảy tám người ngồi nữ có nam có, tất cả đều khoảng hai mươi tuổi, đầu ai cũng nhuộm lòe loẹt như con vẹt, bọn họ trợn mặt nhìn đám người Lục Hi.

Trình Học Phong và Mục Trung Hoa có thể chơi cùng Lục Hi mang danh hiệu tiểu bá vương, đương nhiên cũng không phải người có tính khí tốt gì, vừa thấy có người mắng chửi, bọn họ liền đứng dậy nói.

“Mẹ kiếp, mày mắng ai đấy?”

Tên đàn ông tóc vàng cầm đầu đeo dây chuyền, xăm hoa ở cánh tay cũng đập bàn đứng lên nói: “Ông đây mắng mày đó, mẹ nó, giọng lớn như vậy, ông đây còn ăn nổi cơm không?”

“Mày ăn cơm của mày đi, bọn tao nói là việc của bọn tao, liên quan đếch gì đến mày?”, Trình Học Phong cũng mắng.

Một đám tóc vàng thấy vậy liền đứng lên hết, bọn chúng hung tợn nhìn Trình Học Phong và Mục Trung Hoa, trong tay mỗi người đều cầm chai bia, dáng vẻ bất cứ lúc nào cũng muốn ra tay.

Lúc này, Trương Nguyệt Nguyệt liền vội vàng nói: “Trung Hoa, Học Phong, các anh tỉnh táo một chút, đừng hành động theo cảm tính”.