Cự Long Thức Tỉnh

Chương 822



Chương 822

Mục Trung Hoa nghe vậy liền mềm nhũn, bây giờ anh là người đã có bạn gái, mình xảy ra chuyện cũng không sao, nhưng sau này Nguyệt Nguyệt làm thế nào? Nghĩ đến đây, Mục Trung Hoa cũng chỉ hừ một tiếng, ngồi về chỗ của mình.

Trình Học Phong vừa nhìn liền biết đây không phải lúc đánh nhau, nếu đánh nhau thật, Trương Nguyệt Nguyệt sẽ nghĩ sao về ba người họ chứ. Nếu Trương Nguyệt Nguyệt cho rằng ba người giống với lưu manh, vậy thì sẽ không tốt cho Mục Trung Hoa. Vì vậy anh ta cũng nhịn xuống, quay về chỗ ngồi.

Lúc này, phía đối diện nhìn thấy đám người Mục Trung Hoa kinh sợ thì phá lên cười một trận ầm ĩ.

Sắc mặt Mục Trung Hoa tái xanh, nhất thời muốn đứng lên lần nữa.

Lục Hi liền vội vàng nói: “Được rồi, đều là người sắp có gia đình, kích động như vậy làm gì, đừng quan tâm đến bọn chúng, chúng ta cứ ăn cơm thôi”.

Mục Trung Hoa đè nén cảm xúc, buồn bực nâng ly rượu lên uống.

Vốn dĩ là một buổi tụ họp vui vẻ, vì mấy tên tóc vàng quấy rầy, Trình Học Phong và Mục Trung Hoa đều buồn bực không vui nổi, bọn họ chỉ im lặng uống rượu.

Lục Hi vừa rót rượu vừa an ủi bọn họ.

Không bao lâu, đám tóc vàng kia ăn uống no đủ rồi tính tiền rời đi. Trước khi đi còn mang theo ánh mắt cười nhạo nhìn đám người Mục Trung Hoa.

Mục Trung Hoa rất muốn hung hãn đập ly rượu trong tay lên đầu tên khốn kiếp kia. Nhưng nghĩ đến Trương Nguyệt Nguyệt, anh ấy vẫn nhẫn nhịn.

Sau khi tên tóc vàng đi, Lục Hi nói: “Chút chuyện nhỏ đừng để trong lòng, các cậu muốn đi chơi đâu, hôm nay tôi bao, các cậu chỉ cần nói là được”.

Lục Hi không muốn bởi vì chuyện này mà khiến Mục Trung Hoa không vui, dù sao anh ấy cũng từ xa tới và chia sẻ niềm vui với mình, Lục Hi không thể để anh ấy đến thì vui, về thì mất hứng được.

Mục Trung Hoa không vui nói: “Tìm một chỗ uống tiếp, hôm nay không say không về”.

“Đúng vậy, bực quá, tối nay không say không về”, Trình Học Phong cũng nói.

Lục Hi nghe xong liền cười nói: “Không thành vấn đề, các cậu muốn đi đâu cứ nói”.

“Lâu rồi không đến quán bar, tối nay ra quán bar buông thả chút, thế nào?”, Trình Học Phong đề nghị.

“Nguyệt Nguyệt, em cảm thấy sao?”, Mục Trung Hoa hỏi ý kiến của Trương Nguyệt Nguyệt.

“Em không có ý kiến, các anh vui vẻ là được”.

Trương Nguyệt Nguyệt cũng nhìn ra vì chuyện vừa rồi mà tâm tình Mục Trung Hoa không tốt, để anh buông thả một chút cũng được, cô không phản đối.

Lúc này, Mục Trung Hoa nói với Lục Hi: “Vậy thì đến quán bar đi, cậu quen thuộc nơi này, cứ tìm một quán bar gần đây, tôi không muốn chạy xe đâu”.

Lục Hi hơi một suy tư rồi nói: “Tôi cũng không rõ lắm, nhưng không sao, dù gì chúng ta cũng đã uống rượu, không lái xe được nữa, gọi taxi đưa chúng ta đến quán bar gần đây cũng được”.

Mọi người gật đầu, Lục Hi đi tính tiền, sau đó bốn người ra khỏi quán cơm, gọi một chiếc taxi.

Sau khi lên xe, Lục Hi nói với tài xế: “Bác tài, gần đây có quán bar nào tốt một chút không”.

Tài xế nghe xong liền đáp: “Hỏi chúng tôi là đúng rồi, Nam Thành có một quán bar mới mở tên là “Mộng Hoan”, rất sôi động, nghe nói tiết mục bên trong nhiều vô cùng, thanh niên như các cậu đều thích đi”.