Cự Long Thức Tỉnh

Chương 977



Chương 977

Burns ngửa mặt lên trời, rơi xuống đất, ngọn lửa quanh thân đã tắt, quần áo bị thiêu rụi, cánh ác quỷ cũng thủng lỗ chỗ, rách mướp vô cùng.

Dưới một kích toàn lực của Burns, phần cổ của Donbakara chỉ rớt có vài miếng giáp, không hề thương tổn chút nào.

Lúc này, Donbakara cười lớn, nói: “Loài bò sát hèn mọn, hai trăm năm qua đi mà cũng chẳng tiến bộ hơn bao nhiêu, thế mà còn dám đi lên chịu chết, ngọn lửa ta đây thực sự rất phục dũng khí của ngươi”.

Lúc này, bảy chấp sự hóa thành huyết lang to như con trâu cũng đã hướng tới. Khi thấy Burns bị hơi thở của rồng phun trúng, bọn họ gào lên, dũng mãnh hướng về phía Donbakara.

Bảy con huyết lang lần lượt cắn xé các nơi trên cơ thể Donbakara bằng cái mồm to như máu.

Áo giáp dung nham trên người Donbakara bị xé xuống từng mảnh, nhưng dung nham nóng bỏng lại khiến răng lợi của bảy chấp sự rơi xuống, thê thảm vô cùng.

Nhưng chúng không ngừng lại, tiếp tục dùng miệng cắn, lấy vuốt xé, mặc cho dung nham hòa tan thân mình, gắt gao bám vào thân thể Donbakara, không chịu buông ra.

Donbakara thấy thế thì tức khắc giận tím mặt, đám sinh vật hèn mọn này cũng dám khinh nhờn thân thể cao quý của nó, thật không thể tha thứ.

Donbakara gầm lên giận dữ, ngửa mặt lên trời gào thét, trên người tức khắc phun ra vô số dung nham, bảy con huyết lang bị một sức mạnh cổ đại và dung nham nóng bỏng tấn công, lập tức ngã xuống đất.

Lúc này, bảy chấp sự đã không thể duy trì được hình dạng huyết lang nữa, hóa thành hình người. Cơ thể bọn họ bị bỏng nghiêm trọng, có những nơi đã lộ cả nội tạng, một đám hôn mê dưới mặt đất, trọng thương chỉ sau một đòn của Donbakara.

Donbakara cười khẩy: “Đám không biết lượng sức, hiện tại đã biết ngọn lửa vĩ đại mạnh mẽ đến mức nào chưa?”

Nhưng Donbakara vừa nói xong, chỉ thấy nó vừa hé mí mắt, gương mặt lập tức kinh ngạc vô cùng.

Chỉ thấy thân thể Burns dâng lên một ánh sáng nhạt, giống như bụi sao đang lấp lóe.

Dưới ánh mắt bất ngờ của Donbakara, Burns chậm rãi đứng lên.

Cánh ác quỷ trên người Burns thoạt nhìn là vỡ nát, nhưng ông ta vẫn đứng lên, cả người tiếp tục bốc cháy lên ngọn lửa đỏ tươi, hơn nữa ngọn lửa đỏ này còn mang theo ánh sáng màu vàng kim, vô cùng kỳ ảo.

Donbakara chậm rãi nói: “Thứ hèn mọn, xem ra ngươi cũng có tiến bộ đấy, khó trách lại dám tới khiêu khích ngọn lửa vĩ đại, nhưng ngươi như vậy vẫn còn kém lắm”.

“Tao biết, nhưng tao là người hầu trung thành nhất của chủ nhân, kẻ địch của chủ nhân chính là kẻ địch của tao, tao sẽ dùng đến chút sức lực cuối cùng để chiến đấu”.

Burns nói xong, ngọn lửa màu đỏ tươi trên người ngưng tụ thành thực, hình thành một lớp áo giáp màu đỏ rực rỡ, móng tay ở hai bàn tay cũng chụm lại, hình thành ra hai cây thương sắc nhọn, tỏa ra ngọn lửa hừng hực.

Burns không nói thêm gì nữa, lập tức bước ra, lấy thế sét đánh không kịp trở tay lao đến chỗ Donbakara, hai cây thương hướng thẳng vào mặt Donbakara.

Donbakara đã phẫn nộ đến cực hạn, đám sinh vật hèn mọn này liên tục khiêu khích uy nghiêm của nó, nó không thể kìm nổi nữa rồi.

Nhìn Burns xông tới, Donbakara há mồm phun ra một hơi thở của rồng, hơi thở của rồng to lớn khó mà né được, Burns lại bị phun thẳng mặt.